Một ngày của Trì Quan bắt đầu như thế này.
Buổi sáng bị Mông Khanh lay tỉnh, mắt còn chưa mở ra đã bị người đàn ông lôi từ trong ổ chăn ra. Đôi tay lớn ấm áp của hắn giúp cậu mặc quần áo, chải tóc, sau đó ôm cậu đi rửa mặt. Cậu mơ mơ hồ hồ và lải nhải “Đi vệ sinh”, người đàn ông liền đẩy mạnh cậu vào nhà xí, ở bên ngoài chờ cậu. Chờ sau khi cậu ra lại giúp cậu rửa tay, kéo đi ăn cơm.
Lúc ăn cơm rốt cuộc Trì Quan cũng tỉnh táo một chút, uống hai ba ngụm cháo, gặm bánh bao, nhìn theo Mông Khanh lôi Tiểu Hắc đi săn thú bắt cá. Cậu ở nhà không có việc gì, chờ hắn về nhà cho mình ăn no.
Nửa tháng qua mỗi ngày cứ như thế đã tập thành thói quen, lúc Trì Quan bị Mông Khanh “tấn công” đột nhiên cảm thấy, không thể cứ tiếp tục như vậy nữa.
Bằng không, cúc hoa khó mà giữ được.
Sáng sớm hôm sau Trì Quan tỉnh lại trong ngực Mông Khanh – nói đúng ra là nóng mà tỉnh.
Đang giữa mùa hè, mới giờ Mão (5-7h sáng) mà trời đã sáng rồi. Trì Quan một thân mồ hôi ngồi dậy, đầu tiên là trừng mắt nhìn người đàn ông qua một đêm ria mép mọc lún phún, sau đó phản ứng lại, úi a a kêu lên rồi lấy gối đập vào mặt hắn.
“Phụt –” Mông Khanh vươn mình lăn xuống giường, bắt lấy gối trên mặt xuống, “Làm gì thế?!”
“Ngươi, ngươi, ngươi…..” Đôi mắt Trì Quan hôm qua khóc sưng lên lại nhanh chóng chuyển đỏ, “Ngươi đúng là đồ cầm – thú!”
Mông Khanh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-va-con-gau/1302794/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.