*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mèo
Trời mưa càng to, giống như bầu trời bị thủng một lỗ. Mưa lớn đổ rào rào, nện trên mái hiên lộp bộp. Gió thổi đổ hàng rào ngoài phòng, lại nhổ tận rễ một mầm cây nhỏ trong sân, cuối cùng mang theo sức mạnh của ngàn quân phá tan cửa sổ đóng chặt. Khung cửa sổ rầm một tiếng đập vào trên tường, trùng với một tiếng sấm nổ, nhất thời người trong phòng hét rầm lên như muốn vỡ cuống họng.
“Gấu ngốc! Nhà ngươi sắp đổ rồi!!”
“…….”
“Thật sự sắp đổ a a a!”
“…… Không phải.”
“Ngươi nhìn cái đi! Cây trong sân nhà ngươi đều đổ rồi! Ngươi nhìn một cái đi!”
“………”
Một người đàn ông thân trên để trần, cả người đầy cơ bắp đi chân trần tới trước cửa sổ, đóng kỹ cửa sổ lần nữa. Vì để ngừa bất ngờ, hắn lại cầm một cái cọc gỗ chống trên cửa sổ. Bên này còn chưa thu dọn xong, cửa đầu kia lại bị bung ra rồi.
Gió phần phật thổi vào, khiến ngày hè vốn kéo dài thêm một chút ý lạnh. Trong không khí còn mang theo chút hơi ẩm của bùn đất, còn lẫn cả lá khô cành gãy cùng bay vào, đổ ập xuống mặt người con trai trẻ tuổi đang núp ở trên giường.
Cậu trai trẻ lau mặt một cái, lại gào ầm lên.
“Cửa chính cũng sắp đổ a a a!!!”
Thái dương của người đàn ông đang đứng trước cửa sổ giật giật, quay đầu khẽ quát một tiếng: “Câm miệng!”
“Nhà ngươi sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-va-con-gau/1302787/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.