Yến Tri An thấy vừa khó hiểu, vừa bực bội trong lòng. Từ trước đến giờ, các cử chỉ và ngôn ngữ của Hoàng Thế Dương như đang ám chỉ điều gì đó. Muốn cậu không nhận ra cũng khó.
Cậu thở dài một hơi.
Giang Tịnh Du ở bên cạnh nhận ra trạng thái của Yến Tri An, dù vậy anh vẫn không hỏi gì. Nhìn theo bóng dáng Hoàng Thế Dương rời đi, đăm chiêu.
Hiển nhiên anh cũng cảm thấy lời nói cậu ta kỳ lạ.
“Em về trường hay về nhà?” Giang Tịnh Du hỏi một câu, phá vỡ suy nghĩ đang quanh quẩn của Yến Tri An.
Cậu suy nghĩ một chút, nói: “Tôi về trọ gần trường.”
“Được, tôi đưa em về.”
Trọ gần trường của Yến Tri An bây giờ như đã trở thành căn cứ bí mật của cậu, đồ đạc chủ yếu cũng ở đây, dọn về biệt thự nhà họ Yến chỉ là hình thức qua mắt tất cả mọi người.
Đến trọ, trước khi rời đi, Giang Tịnh Du nói: “Nếu có khó khăn gì em có thể nhờ vả, ở đây có anh.”
Yến Tri An đứng hình một lúc, nhìn chiếc xe càng đi càng xa, cảm xúc trong lòng rất khó tả, căng tràn.
Yến Tri An đi vào trong nhà, đóng kỹ cửa. Bỏ qua cảm xúc, lấy lại lý trí.
Cậu học máy tính, kiếp trước cũng học máy tính mặc dù giang dở, nhưng ba năm đó cậu chưa bao giờ từ bỏ đam mê của mình, vẫn lén lút tìm hiểu rất nhiều thứ.
Nói hacker thì hơi quá, nhưng ít nhất có thể tra một số địa chỉ IP
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-trong-loi-don/3541918/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.