“Tôi?” Yến Tri An muốn cười. Chuyện cười gì thế không biết. Cậu thuê người đánh và đe dọa Yến Vân Ly.
Yến Tri An suy nghĩ, nếu như cậu thật sự đe dọa cậu ta, không biết cậu ta có dám đi ra khỏi cửa không. Vốn dĩ không phải người hiền lành gì, Yến Tri An ngoan ngoãn trước người nhà họ Yến đã chế ở vụ tai nạn xe vào kiếp trước rồi.
Yến Tri An bước lên phía trước vài bước. Cậu đứng đối diện Yến Vân Ly. Đôi mắt lạnh lẽo khiến người nhìn vào phải rùng mình một cái, cậu như bước ra từ kỷ băng hà, không có hơi ấm, không có tình cảm nhìn thẳng vào cậu ta.
“Yến Vân Ly à Yến Vân Ly. Cậu vẫn không biết sử dụng thủ đoạn như trước. Chuyện cậu bịa ra thì chỉ có đám chó của cậu mới tin thôi.”
Yến Vân Ly nhìn chòng chọc cậu, ánh mắt cậu ta vừa hận vừa sợ, nhìn xấu xí đến cực điểm. Yến Tri An rất hài lòng với phản ứng này. Cậu vỗ lên má cậu ta hai cái, như vuốt ve một chú mèo vậy.
Thanh niên vừa nói Yến Tri An thuê người đe doạ bị gọi là chó thì tức giận. Nhưng khi nhìn đến vẻ mặt Yến Vân Ly thì nói không nên lời.
Yến Tri An bước lại gần Giang Cẩn Diên. “Đi thôi.”
Cả quãng đường đi, Giang Cẩn Diên vẫn luôn nhìn chằm chằm vào bóng lưng Yến Tri An. Cậu thấp hơn hắn một chút, dáng người cân đối, mỗi bước đi đều tỏa ra hơi thở của tri thức, vừa dịu dàng vừa xa cách.
Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-trong-loi-don/3358406/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.