“Sao em lại ở đây?” Giang Tịnh Du dịu giọng. Nhân viên xung quanh cứ như nhìn thấy chuyện gì kinh khủng lắm, không dám nán lại nhanh chân chạy đi làm việc của mình.
Yến Tri An nhìn Yến Vân Ly bị bảo an mời ra ngoài thì thu ánh mắt lại. Nhìn thẳng về phía Giang Tịnh Du: “Có chút chuyện.”
Cậu không hề hỏi đến chuyện vừa nãy làm cho Giang Tịnh Du thở dài nhẹ nhõm. Yến Tri An không để ý là tốt rồi.
“Giờ em về sao?” Anh hỏi.
Yến Tri An suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Vốn vậy, nhưng gặp chú ở đây. Chú có rảnh không, tôi mời chú bữa cơm nhé, trả ơn chú.”
Giang Tịnh Du: “…”
Thật ra là không rảnh, 15 phút nữa anh có một cuộc họp với cao tầng. Nhưng không muốn bỏ lỡ bất kỳ cuộc hẹn nào với bé mèo con bận rộn này.
Anh nói: “Được, em có thể đợi không?”
Biết anh có lẽ chuẩn bị bận, Yến Tri An nhìn giờ, mới hơn 4 giờ. Cậu gật đầu, “Có thể.”
Giang Tịnh Du vui vẻ dẫn Yến Tri An lên phòng làm việc của mình. Khi ra khỏi thang máy, có rất nhiều ánh mắt nhìn qua nhưng hai người chẳng ai để ý.
“Em ngồi đây đợi, mệt có thể vào trong kia nghỉ ngơi một chút.” Anh để cậu ngồi ở sô pha, chỉ vào phòng nghỉ nói với cậu.
Yến Tri An cảm thấy hơi đường đột, nhưng lại chẳng thấy khó chịu gì với sự đường đột này. Cậu nhìn anh gật gật đầu.
Lúc này, cửa phòng làm việc bị gõ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-trong-loi-don/3352676/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.