Tử Nguyệt bám theo đoạn dây nối với ván gỗ vừa di chuyển vừa đẩy đoạn dây cột vòng ván gỗ vào trong, cuối cùng cũng chạm tới ván gỗ. Mồ hôi lăn dài gò má, sức lực của nó như dùng hết cho việc này, hai chất như muốn đứt ra. Bám chặt lấy ván gỗ, nó vừa thở vừa nhìn Lam Thiên. Lam Thiên đang cúi đầu, mặt hơi nghiêng, lộ một bên gương mắt, sự lo lắng, sốt ruột ẩn trong con mắt lén lút nhìn nó. Nó bất giác giờ tay chữ V, nở một nụ cười chiến thắng trấn an cậu. Khóe môi Lam Thiên hơi nhếch lên song tia lo lắng vẫn chưa hề biến mất.
Tử Nguyệt cẩn thận quan sát, thấy tất cả người mặc đồ đen đều quay lưng về phía mình, nó mới nhẹ nhàng theo ván gỗ dịch chuyển lại gần du thuyền. Nó ước gì hai tảng đá dưới chân biến mất. Đến sát du thuyền nó vẫn cố để hai tảng đá không va phải du thuyền sợ tạo ra tiếng động. Giờ phải làm cách nào để gỡ được dây trói dưới chân, nếu không làm sao có thể bò lên được. Tử Nguyệt nghĩ ra vài động tác, nhưng... độ khó quá cao, nó khó có thể thực hiện được.
Hiện tại, cả hai tay nó đều cố gắng bám vào một bên ván gỗ. Tử Nguyệt nhướng đầu lên, dùng răng cố kéo lỏng dây trói một chút, cắn đến nỗi răng cũng tê luôn. Dây trói lỏng ra, nó kéo một tay xuống, dồn hết sức nặng lên những ngón tay của bàn tay kia. Dùng những ngón tay của bàn tay kéo xuống phối hợp với răng, nó tháo được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-tho-o-va-co-be-kiem-si-hkl-2/2255262/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.