Tử Nguyệt đang dọn bàn gần cửa, phát hiện có khách vào, sẵn tiện chào đón:
- Hoan nghênh quý khách...
- Chào con.
Tử Nguyệt ngây người. Nó không ngờ tới người vào lại chính là mẹ nó. Không nghĩ bà còn tìm đến chỗ làm của nó nhưng mà... cách ăn mặc kín đáo như vậy là sao? Bà sợ có ai nhận ra mình à?
- Chúng ta nói chuyện được chứ? - Mẹ nó từ ái hỏi.
- Xin lỗi... còn đang trong giờ làm việc nên con... - Tử Nguyệt khéo léo từ chối.
- Cho mẹ năm phút thôi. Được chứ? - Mẹ nó hạ giọng nài nỉ.
Một anh đồng nghiệp đi ngang qua, nghe được cuộc hội thoại, nghĩ có người quen tìm nó có chuyện nên chủ động đề nghị:
- Em nói chuyện với bà ấy đi, anh dọn cho!
- Vậy... nhờ anh.
Người đồng nghiệp đem khay ly vào bên trong. Tử Nguyệt cùng mẹ ngồi tại cái bàn mới dọn đó, nói chuyện. Mẹ nó tháo kín râm ra, Tử Nguyệt ngạc nhiên khi thấy đôi mắt của bà sưng đỏ.
- Mắt mẹ...
- Không... không có gì đâu. - Mẹ nó lắc đầu nói, đôi mắt ánh lên sự buồn thương vô hạn.
Tử Nguyệt biết chắc chuyện bà nói là liên quan đến vấn đề muốn nó đi theo bà, vì vậy, nó chủ động nói trước:
- Mẹ, nếu mẹ tới để thuyết phục còn về chuyện kia, con đành nói rằng, con không có ý định thay đổi quyết định của mình.
- Mẹ biết. - Người phụ nữ nhỏ giọng nói.
Bà hơi cúi đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-tho-o-va-co-be-kiem-si-hkl-2/2255228/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.