Lam Thiên tổ chức một bữa tiệc nướng ngoài trời cho mọi người ở trang viên của Hàn gia. Vừa xuống khỏi xe, mọi người vội hít lấy hít để bầu không khí trong lành ngoài trời. Trong xe đông người lại toàn mùi mồ hôi, bọn họ sắp ngạt chết rồi.
Cao Văn để cho mọi người nghỉ ngơi trong chốc lát, đợi Lam Thiên tới. Mặc dù bọn họ đi trước nhưng không nghĩ đến Lam Thiên lại bị để đằng sau xa vậy. Tử Lẫm ngóng nó tới, đi đi lại lại quanh chỗ để xe. Cao Văn nhìn đến chóng cả mặt.
Chừng năm phút sau, Lam Thiên lái xe đến. Xe vừa dừng hẳn, nó vội mở cửa bước ra ngoài.
- Tử Nhật! - Tử Lẫm hớn hở tới đón. Nhưng trông sắc mặt nó không tốt, cậu lo lắng vội hỏi. - Cậu làm sao vậy? Mặt tái mét, có phải mệt không?
- Tử... Tử Lẫm... - Nó nhìn cậu với vẻ mặt hoảng sợ.
- Vào trong rồi nói chuyện.
Nghe tiếng Lam Thiên truyền đến từ sau lưng, cơ thể nó theo phản xạ nhảy bật ra xa, vẻ mặt cảnh giác mang theo sợ hãi nhìn cậu.
- Chúng ta vào trước! - Lam Thiên quay đầu nói với Cao Văn,ánh mắt lướt qua người nó một chút rồi dời đi, rạo bước tới chỗ tụ họp với mọi người.
- Tử Nguyệt, cậu sao vậy? Cậu trông rất sợ anh Lam Thiên. Sao vậy?
Tử Nguyệt kéo áo Tử Lẫm, run run nói:
- Anh ta... anh ta...
- Anh ấy sao?
- Anh ta... chính là người tung tin đồn về tớ!
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-tho-o-va-co-be-kiem-si-hkl-2/2255197/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.