Về phòng, Tử Nguyệt ngồi trên salon mở cuốn nội quy kí túc xá ra xem. Nó nghĩ cuốn sách dày thế này chắc chỉ toàn chữ thôi không ngờ nội quy của kí túc được thể hiện như truyện tranh vậy, nếu vậy muốn thuộc cũng không khó, hơn nữa hơn một phần ba cuốn sách là tranh vẽ Diệc Phàm, màu tô rất đẹp. Tử Nguyệt đang chăm chú xem thì bỗng dưng bên tai vang lên tiếng nói:
- Không ngờ anh ấy vẽ đẹp thế. Giống y chang luôn. Nhưng mà không ngờ anh Diệc Phàm lại rảnh rỗi đến thế!
Lâm Nhất đứng sau salon cúi đầu xuống kề sát người Tử Nguyệt nhìn cuốn sách nói.
Tử Nguyệt giật mình ôm cuốn sách lùi tới một góc salon:
- Cậu... sao bỗng dưng xuất hiện vậy?
- Cậu yếu tim quá đó!- Lâm Nhất bĩu môi nói.
- Vâng. Tôi bị yếu tim nên lần sau đừng có xuất hiện bất ngờ nữa!- Tử Nguyệt nhíu mày nói.
- Biết rồi. Biết rồi.- Lâm Nhất đáp quá loa rồi tới gần tivi, kéo ngăn tủ bên dưới, lôi ra trò chơi điện tử mới toanh, nối dây vào tivi và ngồi xuống sàn bắt đầu chơi.
Tử Nguyệt ngồi ngay lại, tò mò hỏi:
- Cậu không học hả?
- Học gì?
- Nội quy.
- Cái đó tớ thuộc rồi.- Lâm Nhất vừa chơi điện tử vừa nói.
- Cái gì? Nhanh vậy sao?- Tên này có cái đầu làm từ gì thế? Tử Nguyệt thầm hỏi.
- Thay vì ngồi ôm cuốn sách đó mà học ba cái nội quy vớ vấn thì cậu chỉ cần nhớ... ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-tho-o-va-co-be-kiem-si-hkl-2/2255118/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.