Đúng lúc này bố của ba đứa bé trở về, Lục Vân An thấy Lục Tử Hàng liền chạy đến trèo lên người anh, Mộ Cảnh Thiên và Lục Tử Dương cũng vội vàng ngăn vợ mình lại.
"Có chuyện gì vậy?" Lục Tử Hàng vuốt tóc con gái mình nhẹ nhàng hỏi.
" Mấy đứa ý phá nhà vệ sinh của trường để trốn học." Lục Minh Nhất nhàn nhã ngồi trên ghế đọc sách.
Mộ Cảnh Thiên và Lục Tử Dương nghe thấy liền bật cười.
"Anh còn dám cười?" Thẩm Giai Giai nhéo tai của Mộ Cảnh Thiên khiến anh tắt nụ cười.
"Anh sai rồi vợ."
" Con dám làm vậy thì papa cũng không giúp được con rồi." Lục Tử Hàng có ý thả Lục Vân An xuống nhưng cô lại níu chặt cổ cha mình.
Đúng lúc này ba người Hoàng, Nhiên, Thụy đã hoàn thành nhiệm vụ ở nước ngoài quay về báo cáo với Lục Tử Hàng.
" Lão đại, bọn em về rồi." Giọng Nhiên đầy vui vẻ.
Tất cả mấy người trong nhà đều dồn hết sự chú ý tới nơi phát ra âm thanh. Ba người bọn họ tiến vào nhìn cảnh hỗn loạn liền ngơ ngác.
" Lão đại. Chị dâu."
" Lão đại. Chị dâu."
" Lão đại. Chị dâu."
Họ đồng thanh đứng thẳng nghiêm túc nhìn Lục Tử Hàng và Vương Gia Ninh. Hai người họ cũng gật đầu với bọn họ. Mộ Cảnh Thiên tiến đến bá vai họ.
" Đi Trung Đông về cũng không thay đổi là bao."
" Phí lời." Thụy huých Mộ Cảnh Thiên cười khinh.
Lục Vân An nãy giờ trên tay Lục Tử Hàng chăm chú nhìn khuôn mặt điển trai của Hoàng. Hoàng cũng phát hiện ra là cô bé đang nhìn mình, anh tiến lại chào hỏi.
" Chắc đây là tiểu thư nhỉ."
"Mấy cậu gọi con bé là Vân An được rồi." Vương Gia Ninh hạ cây chổi lông gà trên tay xuống, thờ dài ngồi xuống ghế.
Lục Vân An trượt xuống khỏi tay Lục Tử Hàng tiến đến trước mặt Hoàng, cô bé giựt giựt vạt áo cậu. Hoàng cũng cúi người xuống muốn xem cô bé nói gì.
Lời nói của Vân An khiến Hoàng nhất thời sững người, Vương Gia Ninh cùng những người khác cứng đờ, Lục Tử Dương thấy vậy liền bật cười.
"Lục Vân An. Con nói cái gì thế hả?" Vương Gia Ninh tức đến bùng nổ may sao Lục Tử Hàng đã kịp giữ cô lại.
Hoàng bật cười, bể cô bé lên, dịu dàng hỏi trêu lại cô.
" Vậy phải xem bố mẹ cháu có đồng ý không đã."
" Chắc chắn sẽ đồng ý rồi." Vân An không ngần ngại trả lời.
Hoàng bế theo cô bé, nhìn qua ba bé trai đang bình thản ngồi cùng một ghế. Lục Tử Hàng cũng ngồi xuống bên cạnh Vương Gia Ninh ở vị trí gia chủ, Mộ Cảnh Thiên và Thẩm Giai Giai, Lục Tử Dương và Hứa Diệp cũng ngồi xuống bên cạnh mấy đứa trẻ.
"Đều ngồi xuống hết đi."
Lục Tử Hàng chỉ về ghế còn trống ra hiệu cho ba người Hoàng Nhiên Thụy ngồi xuống. Lục Vân An vẫn bám chặt lấy Hoàng, thấy cô không chịu xuống Vương Gia Ninh hắng giọng.
"Vân An con qua đây."
" Không đâu, con muốn ngồi cạnh chú đẹp trai." Vừa nói cô bé vừa bám chặt lấy Hoàng hơn.
" Không sao đâu chị dâu, em bế con bé cũng được." Hoàng vỗ lưng an ủi cô bé, nói với Vương Gia Ninh.
"Mấy đứa bé đã lớn vậy rồi, chắc bọn em đi làm nhiệm vụ thêm vài năm nữa thì mấy đứa chắc có người yêu luôn rồi." Nhiên nhìn ba đứa trẻ trước mặt mà thở dài.
" Mấy đứa chào hỏi đi." Lục Tử Hàng lạnh giọng ra lệnh nói với mấy đứa bé.
" Chào các chú, cháu là Mộ Phong Duệ." Mộ Phong Duệ lên tiếng trước, sắc thái giọng nói của cậu không khác
Mộ Cánh Thiên là bao.
" Cháu là Lục Minh Vũ." Tiếp đến là Lục Minh Vũ.
"Lục Minh Nhất."
Cuối cùng là con trai của Lục Tử Hàng, cậu bé trầm tĩnh, lãnh đạm có phần vào cao ngạo giống với Lục Tử Hàng.
Ba người kia cũng vô cùng bất ngờ trước Lục Minh Nhất, cậu bé có tố chất của một người lãnh đạo.
" Con ăn nói với các chú ý như thế vậy hả?" Vương Gia Ninh gõ vào đầu của Lục Minh Nhất.
" Còn cô bé đáng yêu này tên là gì đây?" Thụy mỉm cười quay sang hỏi Lục Vân An đang ngồi trong lòng Hoàng.
" Cháu là Lục Vân An, là vợ tương lai của chú đẹp trai này."
Lời nói của cô bé khiến tất cả cứng họng, họ bất lực đưa mắt nhìn nhau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]