" Có lời này của Mộ phu nhân thì cháu yên tâm rồi." Nói xong, anh đưa tay của em gái mình cho Mộ Cảnh Thiên rồi lặng lẽ quay người đi.
"Anh." Thẩm Giai Giai rưng rưng tiến lên ôm trầm lấy anh mình.
" Cảm ơn anh."
Lớp phòng bị cuối cùng của Thẩm Vũ Thần sụp đồ khi nghe thấy lời nói của em gái.
" Con bé ngốc, cảm ơn gì chứ, anh đã hứa với cha mẹ sẽ không để em chịu thiệt rồi mà. Sau này không có anh bên cạnh nhớ chăm sốc bản thân thật tốt, đừng để bản thân chịu thiệt. Anh và Thẩm gia mãi sẽ là nhà của em."
Nói xong, anh đưa tay của cô lại cho Mộ Cảnh Thiên để hôn lễ được bắt đầu. Còn anh thì lặng lẽ rơi nước mắt.
"Xin lỗi, chị đến muộn."
Tần Minh Nguyệt mặc chiếc váy cúp ngực màu đen, cùng mái tóc xoăn dài nhìn cô vô cùng xinh đẹp. Cô được sắp xếp ngồi cùng bàn của Vương Gia Ninh, Lục Tử Hàng, Vương Sở Hàn, Thẩm Vũ Thần, Vương Sở Minh.
" Không sao đâu chị, hôn lễ cũng mới bắt đầu thôi, chị ngồi vào ghế của mình đi."
Vương Gia Ninh mỉm cười, nhìn về ghế của Tần Minh Nguyệt bên cạnh Vương Sở Minh, đó đều là chủ đích của cô.
Do đa phần đèn của hội trường đều được hướng về phía sân khấu lớn nên Tần Minh Nguyệt nhất thời chưa nhìn ra người ngồi bên cạnh mình. Cô lịch sự lên tiếng.
"Xin lỗi mọi người tôi đến muộn. Thẩm thiếu, chúc mừng anh và Giai Giai." Cô đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-thieu-phu-nhan-lai-gay-su-roi/3514508/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.