"Đừng nhìn nữa." Cô nhỏ nhẹ cất tiếng.
" Có gì mà không được nhìn. Em là vợ anh rồi."
Nói xong hắn đặt lên môi cô một nụ hôn. Lục Tử Hàng cẩm lấy cậu nhỏ của mình, cho vào nơi riêng tư của cô.
Vương Gia Ninh bị dị vật tấn công vào nơi riêng tư của mình, cô thốt lên.
" A......."
Lục Tử Hàng nghe thấy âm thanh của cô thì ngày càng hứng phấn hơn. Hắn nhẹ nhàng ra vào nơi đó cho cô dần làm quen.
"A..A A.." Những lần hắn ra vào cũng là những lần cô kêu lên những âm thanh yêu kiều.
Cô bám chặt lấy drap giường, cố nén lại những âm thanh lạ lùng kia. Lục Tử Hàng thấy cô đang cố gắn nén những âm thanh kia vào bên trong thì hắn liền tiến đến ghé sát tai cô, còn thân dưới vẫn tiếp tục ra vào trong cô.
"Ở đây chỉ có hai chúng ta cũng không phải là lần đầu tiên chúng ta làm chuyện này, em ngại gì chứ."
Nói xong hắn tiếp tục cúi xuống chiếc cổ trắng ngần kia mà cắn mạnh vào đó, cô không thể kiềm chế được nữa.
Những lời kiềm chế nãy giờ giống như dòng nước mát lạnh ở thân dưới của cô đang tuôn trào ra ngoài.
"A.....Um.... Ha.... Hàng....."
Lục Tử Hàng đạt được như ý muốn, hắn nở nụ cười đầy gian tà, thân dưới của hắn cũng như được tiếp thêm sực mạnh dì đó, ra vào nơi riêng tư của cô ngày càng mãnh liệt hơn. Hẳn như con hổ bị bỏ đói lâu ngày, nay đã tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-thieu-phu-nhan-lai-gay-su-roi/3514484/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.