Nghe thấy bốn từ “chị dâu tương lai”, Vương Gia Ninh khó hiểu quay sang nhìn người đàn ông khuôn mặt như không có chuyện gì đang ngồi trên ghế phó chủ tịch.
" Lão Vương, chuyện gì đây?"
" Cô ta bị điên mà, kệ đi." Vương Sở Minh vừa trả lời vừa tiếp tục công việc của mình.
Vương Sở Minh trong một tuần gần đây, anh đã quá quen với việc Tần Minh Nguyệt đến tìm mình, mỗi ngày cô đều mang những món ăn, điểm tâm khác nhau đến công ty cho anh. Anh đã dùng những lời lẽ cay nghiệt, ác độc để đuổi cô đi nhưng đều không có kết quả.
Nói đến việc cô hay đến công ty tìm anh là bởi cô đã phải lòng tảng băng nghìn năm mang tên Vương Sở Minh.
Vào cái ngày chủ nhật của tuần trước, khi cô đang đi mua sắm trong trung tâm thương mại, lúc đang đi lên trên từ chiếc thang cuốn, không may một chiếc giày cao gót của cô lại bị kẹt vào chiếc thang cuốn, cô ngồi xuống để lấy chiếc giày ra thì váy của cô lại bị nó cuốn lấy.
Trong lúc cô đang loay hoay, sợ hãi, luống cuống và cô đã cầu cứu nhưng người xung quanh nhưng thứ cô nhận lại được không phải là sự giúp đỡ của.ọi người xung quanh mà là nhưng ánh mắt của sự thờ ơ, vô cảm, có người còn lấy điện thoại ra quay lại. Thì lúc đó Vương Sở Minh xuất hiện, anh nhấn dừng chiếc thang cuốn lại sau đó đi đến chỗ cô và xé phần váy bị cuốn vào thang máy, sau đó cởi chiếc áo vest
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-thieu-phu-nhan-lai-gay-su-roi/3451543/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.