Một giọng nói đầy trăng hoa thêm chút ngạc nhiên truyền đến tai cô. Là giọng của Hạo Xuyên. Anh vừa đi giải quyết chút chuyện riêng, nên mãi mới đến được. Anh đến nơi thì cô đã gần chạm đích.
“ Hạo gia.” Vương Gia Ninh quay sang nhìn Hạo Xuyên rồi nhìn lại bộ váy trên người mình.
“ Lúc nãy đi có việc xong đến quảng trường rồi lại đến đây luôn, không có thời gian thay quần áo.”
“ Chị dâu, cừ thật đó.” Nhiên từ trên khán đài đi xuống, mở lời khen ngợi.
“ Được đấy Anh Tử.” Hàn Lăng cùng cho cô một lời khen cùng ngón cái giơ lên biểu ý.
Bọn họ xuống đến nơi, Lục Tử Hàng trút được gánh nặng trong lòng nhìn dáng vẻ đầy kiêu ngạo cùng lá cờ đang rực rỡ bay trong gió trên tay Vương Gia Ninh bất giác khóe môi hắn cong lên. Hắc Ngụy cũng đã quay về. Xuống xe ông ta lớn tiếng chỉ tay về phía Vương Gia Ninh mà hỏi.
“ Cô chơi xấu.”
Mấy người đang vây quanh Vương Gia Ninh nghe thấy tiếng nói mặt liền biến sắc quay sang nhìn Hắc Ngụy. Vương Gia Ninh bước lên, nhàn nhạt nói.
“ Không phải ông cũng đã từng nói rồi sao. Đua xe là một trò chơi không có quy tắc, không có luật, một khi đã vào cuộc đua thì không từ thủ đoạn để đạt được chiến thắng. Ngụy kim chủ, ông quên rồi.”
Lời nói của cô là lặp lại y nguyên lời nói của Hắc Ngụy năm xưa. Hai cú đâm vừa rồi của cô cũng là thay Đặng Minh trả lại cho ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-thieu-phu-nhan-lai-gay-su-roi/3428135/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.