Đến hai giờ sáng, khi thấm mệt Hứa Diệp đã ngủ quên từ lúc nào không hay, cô dựa vào vai Lục Tử Dương ngủ một cách ngon lành.
“ Đi nghỉ đi, muộn rồi.” Lục Tử Hàng cùng Vương Gia Ninh về phòng nghỉ ngơi.
“ Lục Tử Dương, phiền cậu đưa Diệp Diệp về phòng cô ấy giúp tôi.” Vương Gia Ninh nán lại.
“ Chị dâu yên tâm đi.”
Cô chính vì câu nói này của cậu mới không an tâmgiao Hứa Diệp cho cậu ta. Nhưng rồi cũng bị Lục Tử Hàng lôi về phòng ngủ.
“Chúng ta cũng đi ngủ đi. Mai còn về nữa.” Mộ Cảnh Thiên đứng dậy huých vai Thụy ra hiệu.
“ Um.” Thụy cũng đứng lên rời đi.
Lục Tử Hàng đảm nhiệm việc bế Hứa Diệp về phòng. Cô nằm trong vòng tay của cậu ngủ yên lành không hề có chút phòng bị, rụt rè như ban ngày. Lục Tử Dương nhìn cô gái nhỏ đang ngủ ngon lành, trong lòng cậu tự nhiên cảm thấy có chút phức tạp.
Đi theo dọc hành lang, ở cuối dãy là phòng của Hứa Diệp. Mở cửa phòng, cậu nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, tháo giày đắp chăn cẩn thận cho cô. Lúc đang định đứng dậy rời đi, Lục Tử Dương bị một vòng tay ôm cổ kéo cậu nằm xuống. Là Hứa Diệp ngủ mớ ôm lấy cậu.
“ Tại….tại sao……?” Cô nói rất nhỏ.
Lục Tử Dương bị kéo xuống giường có chút bất ngờ, cậu định hình lại nhìn người con gái với đường nét khuôn mặt thanh tú, nhẹ nhàng nhịp tim cậu đạp có chút nhanh. Lục Tử Dương gỡ tay cô ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-thieu-phu-nhan-lai-gay-su-roi/3414854/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.