“Hai người quen nhau à?” Vương Gia Ninh nhíu mày thấp giọng hỏi hai người Hứa Diệp và Lục Tử Dương.
“ Không…..không quen.” Hứa Diệp giọng nói có chút căng thẳng, sợ hãi.
“ Um. Thôi cậu đi làm việc trước đi.” Vương Gia Ninh trong lòng vẫn có chút nghi hoặc nhưng nhìn thái độ căng thẳng, rụt rè của Hứa Diệp liền để cô rời đi.
Hứa Diệp vừa rời đi, bác sĩ trong phòng phẫu thật cũng bước ra khỏi phòng phẫu thuật.
“ Ai là người nhà của bệnh nhân?”
“ Tôi.” Cả Vương Gia Ninh, Lục Tử Dương và Mộ Cảnh Thiên liền đồng thanh lên tiếng.
“…”
“ Rốt cuộc là như thế nào?” Bác sĩ bất lực hỏi lại.
“ Tôi là em trai của bệnh nhân, Lục Tử Dương.”
“ Tôi là bạn của bệnh nhân.”
“Bác cả.” Cô chậm rãi tiến lại cửa phòng phẫu thuật.
“ Bác cả?” Ánh mắt khó hiểu của năm người dồn lên cô.
“ Thì ra là Lục nhị thiếu, Mộ thiếu. Bệnh nhân đã không sao rồi. Mọi người có thể yên tâm.” Hoàng Tuấn nhẹ nhàng lên tiếng.
“ Một lúc nữa, Lục đại thiếu sẽ được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt. Tôi xin phép đi trước.”
“ Tiểu Anh, đi thôi, đến phòng làm việc ta.” Ông tiến đến xoa đầu cô ôn nhu nói.
“ Vâng.”
“ Tôi đi trước, mai đến thăm anh ấy.” Cô liếc nhẹ mấy người kia, nhàn nhạt nói.
…..
Phòng của viện trưởng….
“ Về từ bao giờ?” Hoàng Tuấn chỉ cô ngồi về phía sofa, còn ông đi pha ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-thieu-phu-nhan-lai-gay-su-roi/3414836/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.