Chương trước
Chương sau
Thấy cô nói thế hắn cũng nhanh chóng tiến vào bên trong.

“ Vương tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi.” Lời nói của hắn mang chút phóng khoáng.

Nghe thấy thế, anh hai Vương Sở Minh nghi hoặc hỏi em gái mình.

“ Em quen Lục thiếu à?”

“ Ừm. Sau lần đụng xe hôm trước.” Cô nhìn hắn nhàn nhạt trả lời.

Thấy vậy, trong lòng Vương Sở Minh nhẹ nhàng hẳn đi. Tuy không thường xuyên ở trong nước nhưng hắn cũng có thể biết được người đàn ông trước mắt không dễ đụng vào, cũng không muốn em gái mình có chút liên quan đến hắn.

“ Lục thiếu, em gái tôi có chỗ nào không phải mong anh bỏ qua cho nó.” Giọng nói trầm bổng, lạnh lùng của Vương Sở Minh vang lên.

Lục Tử Hàng quay sang nhìn Vương Gia Ninh rồi lại nhìn sang Vương Sở Minh. Ánh mắt sâu xa nhìn Vương Sở Minh không nói gì, hắn biết người đàn ông đang giữ vị trí đội trưởng tổng cục điều tra quốc tế, cũng là ông trùm buôn bán “đồ chơi” hạng nặng ở thế giới ngầm cũng không dễ động vào.

Một lúc sau, cả 3 cùng nhau ra khỏi thang máy nhưng Lục Tử Hàng lại đi đường ngược lại với hai anh em. Hắn tiến vào căn phồng theo hướng dẫn của tiếp tân nơi này. Cửa phòng mở ra, một người con gái tầm 25 tuổi mặc chiếc váy ôm sát body màu đen đang ngồi dặm lại phấn trong lúc chờ hắn đến. Cô ta là Tần Minh Nguyệt

Thấy hắn đến, cô ta vội vàng cất hộp phấn đang cầm trên tay, đứng dậy chỉnh trang lại đầu tóc, quần áo cô ta vui vẻ mở lời.

“ Tử Hàng ca ca, anh về từ khi nào vậy? Sao không nói với em để em qua đón?”



“ Anh qua đây ngồi với em.”

Hắn lướt qua cô đi đến chỗ ngồi đối diện, ngồi xuống hắn lạnh lùng lên tiếng.

“ Gọi tôi Lục thiếu.”

Thấy cô ta đang định sang chỗ mình ngồi, lời nói mang thập phần sát khí khiến người ta không rét mà run.

“ Ngồi im.”

Thấy ánh mắt như muốn giết người của hắn, cô chỉ đành chữa cháy cho bản thân mình rằng.

“ Chắc anh đói rồi để em bảo phục vụ lên món.”

…..

Bên này, hai anh em Vương Gia Ninh vừa ăn vừa nói chuyện. Vương Sở Minh hỏi cô để xác nhận lại một chuyện.

“ Em thật sự chỉ là quen với Lục Tử Hàng sau lần đụng xe kia thôi sao?”

Vương Gia Ninh vừa cắt miếng bò bít tết vừa trả lời.

“ Um”



“ Kể anh nghe chuyện đâm xe kia.” Vương Sở Hàn tiếp tục hỏi.

Vương Gia Ninh không ngần ngại kể đầu đuôi sự việc cho anh mình nghe. Trong hai người anh trai của mình, cô lại thân thiết hơn với anh hai Vương Sở Minh. Nên khi có chuyện gì không vui hay có khúc mắc không thể tự giải quyết cô thường tìm đến anh hai nhờ giúp đỡ nhưng không phải chuyện gì cô cũng kể.

Sau khi nghe xong, Vương Sở Minh tý bị nghẹn bởi hành động của em gái mình. Anh ta biết người như Lục Tử Hàng không đễ dàng cho qua mà sẽ là từ từ giải quyết hoặc là cho thuộc hạ giải quyết.

“ V**, gan của em cũng lớn quá rồi đấy. Em biết anh ta là ai không mà làm như thế.”

Khi đụng xe cô chưa biết hắn là ai nhưng sau khi nhờ người điều tra, tuy không nhiều thông tin nhưng vẫn đủ để cô biết hắn là ai, có địa vị như thế nào ở cái thành phố này.

Cô không trả lời anh mình mà chỉ nói.

“ Em đi ra ngoài một chút.”

Cô đi ngang qua phòng ăn của Lục Tử Hàng vừa hay lúc phục vụ lên thêm món. Cô định không để tâm khi thấy người con gái ngồi đối diện với hắn. Trong đầu cô lóe lên ý nghĩ táo bạo.

Phục vụ vừa rời đi, cánh cửa lần nữa mở ra. Tần Minh Nguyệt nhìn ra ngoài thì thấy một người con gái mặc một chiếc váy màu be đơn giản nhưng cũng đủ để tôn lên thân hình hoàn mĩ của cô.

“ Lục thiếu, sao anh không đến tìm em?” Một âm thanh yêu kiều vang đến tai hắn.

Ánh mắt g.i.ế.t người nhìn ra chỗ cửa nhưng ánh mắt ấy lập tức thay đổi khi thấy Vương Gia Ninh đang đứng đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.