Tất cả giật mình kinh ngạc, nhất là Triệu Đại Vĩ! Không tự chủ mà miệng há không ngậm lại được, miệng giật giật. Cha mẹ ơi, đây là lần đầu tiên hắn thấy Lí Tô Mặc tức giận như vậy trong suốt hai mươi mấy năm quen biết nha!
Mặt Lí Tô Mặc nguyên bản lạnh lùng đạm mạc không biểu hiện gì, giờ phút này lại bình thản đến vô cảm.
Hắn nhìn Hoàng tổng phía trước như muốn xuyên một lỗ trên người ông ta, đáy mắt sắc lạnh không ngừng bắn ra ngoài, làm nhiệt độ xung quanh đông cứng.
Hoàng tổng bị Lí Tô mặc nhìn cả người sợ hãi, ngay cả cổ tay truyền đến cơn đau cũng xem nhẹ. Hoàng tổng xấu hổ cười, chính xác là cười vặn vẹo, thanh âm run run: “Lí thiếu…”
Lí Tô Mặc dùng hai ngón tay ở bàn tay còn lại rút danh thiếp từ tay Hoàng tổng, lật qua lật lại hai mặt xem xét, nhẹ giọng thì thầm: “Tập Đoàn Bất Động Sản Hoàng Kim, Hoàng Kim Kim.”
Hoàng Kim Kim mồ hôi túa ra, lúng túng trả lời: “Đúng vậy, Lí thiếu. tôi là Hoàng Kim Kim, ha ha, Hoàng Kim Kim.”
Lí Tô Mặc vẫn không biểu hiện cảm xúc gì, ném danh thiếp đồng thời cũng buông cổ tay Hoàng tổng ra.
Sau đó, Lí Tô Mặc chậm rãi lấy khăn tay, tỉ mỉ lau hai tay của mình nhất là cái tay vừa nắm tay Hoàng tổng thì lau đi lau lại.
Sắc mặt Hoàng tổng vặn vẹo, sắc mặt cũng rất khó coi, nhưng ông ta biết mình không thể đắc tội vị đại thần trước mặt này, cho nên ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phuc-hac-san-vo-yeu/2928424/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.