Bạch Thù không nghĩ tới nhanh như vậy đã gặp lại cái gối thêu hoa Tiền Dương.
Đó là vào hôm sau lúc Bạch Thù tới tập đoàn Phong Khiêm chụp quảng cáo,vào thời điểm đang đợi thang máy, Bạch Thù đụng phải Tiền Dương.
Tiền Dương nhìn thấy Bạch Thù, hoàn toàn không nhớ đến chuyện xấu hổ ngàyhôm qua, vẫn như bình thường tiến về phía trước chào hỏi Bạch Thù, “CôBạch, chúng ta thật có duyên.”
Trong lòng Bạch Thù khinh bỉ,nhanh như vậy đã đem chuyện ngày hôm qua quên sạch sẽ, quả thực khôngphải thứ tốt lành gì! Trong lòng tuy nghic như vậy, nhưng ngoài miệngvẫn cười nhạt, “Hóa ra là Tiền thiếu.”
Bạch Thù nhấn mạnh từ “thiếu”, sau đó âm thầm đem so sánh hắn với Kỳ Liên và Lí Tô Mặc.
Đều là thiếu gia giống nhau, vì sao hai vị kia có mười phần khí chất quýtộc? Mà hắn lại giống như khuông đúc một dạng với cún? (ND: Thật ranguyên văn là “cẩu”, tớ lại không dám dịch là chó vì thấy hơi nặng. T^T)
Nếu Tiền Dương mà biết Bạch Thù nghĩ vậy về hắn, nhất định sẽ khóc chết!Hăn cũng rất hối hận vì mình đã trông mặt mà bắt hình dong, nhưng màtướng mạo của các cô, cùng với lời nói của cô gái mảnh mai nhu nhượckia, có thể không khiến hắn hiểu lầm sao? Hắn hoàn toàn vô tội có đượchay không TAT? Các cô đã biết hắn hiểu nhầm, lại còn tiếp tục dẫn đườnghắn “lạc lối”!
Trong lòng Tiền Dương vẫn còn chút xấu hổ, dù saotrong cảm nhận của các cô hành vi của hắn ngày hôm qua rất đáng khinhbỉ, đánh giá này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phuc-hac-san-vo-yeu/2928413/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.