Chương trước
Chương sau
Bạch Thù nhàm cháncắn quả quả táo, một tay cầm điện thoại, mắt không nháy đến một cái nhìn chằm chằm màn hình, ba mươi giây sau, điện thoại di động đột nhiên vang lên, Bạch Thù nhìn cũng không thèm nhìn liền nhận, “Alo?”

“Là tôi.”

Cả người Bạch Thù run lên, lại là hắn – Lí Tô Mặc! Ông trời ạ, gần đây hắn làm âm hồn mãi không tan sao?

“Lí tiên sinh có chuyện gì sao?”

Lí Tô Mặc ở đầu dây bên kia trầm mặc một lúc, “Tôi nhớ hình như học kỳ này cô không bận.”

Một tay Bạch Thù cầm điện thoại, một tay cầm quả táo đưa lên miệng, răngrắc cắn một ngụm, “Lí tiên sinh, học kỳ này tôi có bận hay không thìliên quan gì đến anh?”

“Bạch Thù…” Thanh âm Lí Tô Mặc rất nhẹ, “Hình như cô đã quên trong tay tôi vẫn còn tấm ảnh chụp chúng ta ở khách sạn!”

Bạch Thù giận, buông quả táo trong tay ra, “Cái gì!? Lời nói mập mờ như vậylà sao! Rõ ràng chúng ta đi từ trong khách sạn ra, khi nào thì thànhchúng ta cùng vào khách sạn?”

“Hừ…hóa ra là chúng ta cùng nhau từ trong khách sạn đi ra.”

Bạch Thù hóa đá, vì sao sự thật là như vậy, nhưng vào lời hắn lại trở thànhmập mờ không rõ! >_

“Lí tổng, Lí thiếu, Lí công tử, có thể nói cho tôi biết hay không, tôi rốt cuộc đắc tội anh ở chỗ nào?”

“Cô đắc tội tôi còn thiếu sao?” Lí Tô Mặc kinh bỉ thả lại một câu.

Bạch Thù tiếp tục hóa đá, sao cô lại hỏi ra vấn đề ngu như vậy?

“Haha…Lí công tử, nam tử hán đại trượng phu, sẽ không so đo cùng với một cô gái nha.”

“Bạch Thù, cô ghét tôi lắm sao?”

Bạch Thù nhíu mày, chuyện này còn chưa rõ sao? ╮(╯_╰)╭

“Haha…sao có thể được… lí công tử phong độ văn nhã, cách nói năng bất phàm, làtình nhân trong mắt ngàn vạn cô gái. Anh không biết…” Bạch Thù còn đangmuốn tiếp tục nói, điện thoại đã bị ngắt!

Bạch Thù nhìn điệnthoại mình phát ra âm thanh “tút tút”, không thể tin nháy mắt mấy cái,cô bị ngắt điện thoại? Cái gì đây, cô vậy mà bị ngắt điện thoại! Rõ ràng là anh ta gọi điện thoại tới trước, hiện tại cô còn chưa nói xong, hắnlại ngắt điện thoại!

Dựa vào cái gì?!

Bạch Thù tức giận cắn quả táo một ngụm thật mạnh, quay đầu nhìn vào trong gương mới phát hiện mặt mình “xanh mét”.

Bạch Thù phẫn nộ hơn rồi, đều là cái tên Lí Tô Mặc kia làm lãng phí thời gian của cô!

Buổi tối, Bạch Thù nhận được điện thoại của giáo sư hệ biểu diễn, bảo cô đến khách sạn Hoàng Mã tham gia phỏng vấn phim thần tượng “Cậu lạc bộ tìnhyêu”, Bạch Thù có chút 囧, cô cũng không phải sinh viên hệ biểu diễn mà.

Tuy rằng bình thường cô cũng hay đi dự thính mấy buổi chuyên ngành biểudiễn, nhưng mà, ước muốn của cô là làm phát thanh chứ không phải diễnviên!

Đợi đến lúc đám bạn cùng phòng trở về phòng ngủ, ánh mắt mấy người Tiểu Mã như muốn trợn tròn ra.

“Chuyện tốt như vậy mà cậu không muốn? Không phải cậu rất thích biểu diễn sao,thậm chí còn chạy đến dự thính chuyên ngành biểu diễn.”

Bạch Thùbuông tay, “Còn không phải tớ lo lắng hồng nhan như tớ một ngày nào đóđột nhiên trở thành diễn viên nổi tiếng từ nam chí bắc hay sao?”

Tiểu Mật lạnh lùng nói lại, “Cậu thật đáng đánh đòn! Tớ muốn diễn còn không có người đề cử tớ đâu!”

A La nói, “Bạch Thù, đem cơ hội đó cho tớ, dù sao cũng không chắc một năm nữa cậu có thể nổi tiếng hya không mà?”

“Đúng vậy, khó có được cơ hội như vậy, cậu không thể lãng phí!”

“Lại nói, các cậu không cảm thấy bộ phim “Câu lạc bộ tình yêu” này rất quen sao?” Tiểu Mã nghi hoặc nhìn mọi người.

“Quen?” Tiểu Mật nhíu mi, “Đúng nha…đây không phải là bộ phim mới Hoàng Hạođóng sao? Nghe nói Lí Anh nhận vai nữ chính đầu heo!”

“Đúng vậy, ta khinh, Lí Anh là nữ chính đầu heo, Bạch Thù cũng tham gia, chẳng lẽ lại phải đi làm nền cho cô ta? Đùa sao?”

“Chính xác!’

Lúc này, Kỳ Liên gọi đến, Bạch Thù nhìn một cái liền nói với mọi người, “Tớ đi nghe điện thoại.” Sau đó mặc kệ ánh mắt ái muội của đám bạn cùngphòng, đi đến trước cửa sổ nghe điện thoại.

“Nhớ anh không?” Thanh âm sạch sẽ của Kỳ Liên vang lên.

“Không có.”

“Vậy mà lại không nhớ chồng tương lai của em, đây là tội lớn nhé!”

Sau khi Bạch Thù nghe xong, trong lòng một trận ngọt ngào, “Miệng lưỡi anh trơn tru thật, đúng rồi, khi nào thì anh về?”

“Thời gian sắp tới vẫn chưa thể về được.” Kỳ Liên trầm mặc một lát, “Gần đây có chuyện gì xảy ra sao?”

“Chuyện gì? Không có.”

“Không có đàn ông theo đuổi em?”

“Hừ…em không có người theo đuổi? Người theo đuổi em có thể xếp dài một vòngtrái đất!” Không biết vì sao, khuôn mặt đơ của Lí Tô Mặc chợt lóe lêntrong đầu Bạch Thù nhưng sau đó liền bị cô ném đi, làm sao mà Lí Tô Mặclại có thể theo đuổi cô cơ chứ?

“Anh nhìn thấy cái đuôi khổng tước của em đang vểnh lên.” Kỳ Liên bật cười.

“Hừ!” Bạch Thù có chút kiêu ngạo.

Hai người nói chuyện phiếm qua lại, thời gian bất tri bất giác trôi qua.

“Bạch Thù, lúc anh không có ở đó, em cũng không thể đi ngoại tình nha!” Kỳ Liên nửa thật nửa giả nói đùa.

“Lời này em nên nói mới đúng, sao anh dám trộm kịch bản của em!”

“Được rồi, bên kia cũng không còn sớm nữa, em ngủ ngon.” Kỳ Liên nghe Bạch Thù nói như vậy, trong lòng nắm chắc.

“Buổi tối ngủ ngon.” Nói xong, Bạch Thù ngắt điện thoại.

“Kỳ đại thiếu gia mỗi ngày gọi ba cuộc điện thoại, như vậy mà cậu còn có thể đi ngoại tình được tớ nhất định bội phục cậu.”

“Đi đi đi, cho dù không có điện thoại của anh ấy, tớ cũng sẽ không ngoại tình, tớ là một cô gái tốt nha!”

“Ọe...”

Bạch Thù kiên định, “Tớ quyết định, ngày mai đi phỏng vấn.”

“Cậu suy nghĩ thông suốt rồi?” Tiểu Mã nghi hoặc, vừa rồi vẫn còn bộ dạng “tôi không muốn đi” cơ mà?

“Hừ…cho Kỳ Liên một cái ngạc nhiên, hứng thú của anh ấy rất giống một cô bé,thích ăn thức ăn ngon, thích xem phim thần tượng. Nhất là loại phim yêuhận tình thù đến sống chết. ╮(╯_╰)╭”

“Thật không thể tưởng tượngKỳ đại thiếu gia lại đáng yêu đến như vậy. Nhưng mà lại nói, bộ dạng của anh ta cũng thật là, nếu hình dung theo lời nói của hủ nữ thì thằngnhóc này rõ ràng là tiểu thụ.”

“Phi…Kỳ Liên của chúng ta là chuẩn men, lớn lên giống không có nghĩa là đúng!” Bạch Thù ngay lập tức thay Kỳ Liên tranh cãi.

“Chậc chậc ~”

“Cho nên tớ muốn đi phỏng vấn, chẳng cần ai biết đến tớ cũng được, dù sao tớ cũng muốn diễn bộ phim này!”

“Được, cậu tiếp tục cố gắng! Đây là do tập đoàn giải trí Triệu thị sản xuất,là một bộ phim lớn, không thể bỏ qua! Có thể nhận một vai là tốt rồi, tớ tin cậu sẽ có ngày nổi tiếng!”

“Bạch Thù, nổi tiếng rồi cũng không được quên chị em bọn tớ nha.”

“Cậu mà dám quên, , tớ nhất định sẽ đem chuyện mỗi ngày cậu mặc quần lót màu gì nói ra cho mọi người biết.” Tiểu Mật vẻ mặt uy hiếp, “Còn nữa, tớmuốn một tấm áp phích có chữ ký của Hoàng Hạo!” (ND: Tiểu Mật nhi…chịxác định chị biết Bạch Thù tỷ tỷ mặc màu gì sao? =”=|||)

“Hay thật! Cũng không biết tớ có phỏng vấn thành công hay không đâu!?”

“Cho dù cậu không đậu phỏng vấn cậu vẫn sẽ được nhận!”

“Chính xác, cho dù không được diễn cậu vẫn là một cái bình hoa xinh đẹp, thả ở đâu cũng thu hút ánh mắt mọi người cũng là chuyện tốt!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.