Bạch Thù chạy một mạch trở về phòng ngủ của mình, sau đó vỗ vỗ ngực, khí thế của Lí Tô Mặc quả thực quá cường đại, nhất định, tuyệt đối không bao giờ ngồi xe hắn lần nữa, ngồi xe hắn giống như muốn mất nửa cái mạng.
“Bạch Thù, chẳng lẽ Kỳ đại thiếu gia biến thành sói xám đuổi theo sau cậu?” Tiểu Mật sờ sờ lớp mặt nạ rong biển trên mặt, dưới ánh đèn huỳnh quang nhìn thật khủng bố.
“Không có, anh ấy đi Singapore rồi.”
“Anh ta bỏ cậu ở đây đi Singapore một mình?” A La giống như phát hiện ra đại lục mới, lớn tiếng kinh hô.
Bạch Thù bĩu môi, “ Bọn tớ không phải là trẻ sinh đôi dính liền với nhau, có cái gì mà bỏ lại hay không.”
“Nhổ vào, không có nửa điểm cảm xúc, cậu có chỗ nào giống như đang yêu! Nếu Kỳ Liên chạy, tớ xem cậu có khóc hay không!”
Bạch Thù rầm rì một tiếng, “Tiểu Mã hôm nay “đi làm” chưa về sao?”
“Cậu ấy xuống đi mua đồ ăn khuya, không lẽ lúc nãy dưới lầu cậu không gặp cậu ấy?”
Bạch Thù lắc đầu, “Không có.” Nói xong, sắc mặt Bạch Thù khẽ biến, nếu lỡ như Tiểu Mã trùng hợp thấy cô từ trên xe Lí Tô Mặc đi xuống, không phải là chết chắc sao?!
Cho nên Bạch Thù không yên lòng ngồi chờ Tiểu Mã trở về, 20 phút sau, Tiểu Mã về lại phòng ngủ, Bạch Thù lập tức đi tới lôi kéo tay áo Tiểu Mã, vui tươi hớn hở nói với cô ấy, “Tiểu Mã, cậu đã về.”
Tiểu Mã thần sắc quái dị nhìn Bạch Thù, ngẫm lại vẫn quyết định không hỏi chuyện kia, vì thế buông bữa ăn khuya trên tay xuống, “Hừ…tiệc hôm nay thế nào?”
“Ừ…hương vị món ăn không tốt như trong lời đồn.” Bạch Thù gật đầu.
Mọi người: Ai hỏi cậu chuyện đó?!
“Aiz…kỳ thật tớ rất tò mò cái vị MC soái ca nổi tiếng Trần Lập của đài truyền hình của cậu. Anh ta có xuất hiện trong buổi tiệc chia tay sao?” A La hỏi.
“Một MC nổi tiếng như vậy sao có thể vì một đám thực tập sinh mà ra mặt?” Tiểu Mật tiếp lời.
“A…đúng vậy.” Bạch Thù gật đầu, “Ngay cả giám đốc đài truyền hình cũng tới.”
“Cái gì, ngay cả giám đốc đài truyền hình cũng xuất hiện trong tiệc chia tay thực tập sinh? Chẳng lẽ trong đám thực tập sinh các cậu có vị công tử tiểu thư nào?
“Không có.” Bạch Thù không nói dối, bởi vì trong đám thực tập sinh thật sự không có ai là công tử tiểu thư, tuy vậy nhưng điều đó không có nghĩa là sau lưng bọn họ không có vị công tử tiểu thư nào làm chỗ dựa.
Tiểu Mã bắt đầu ăn bữa khuya, “Nói, Bạch Thù, sao Kỳ đại thiếu gia nhà cậu không thấy gọi điện tới?”
“Anh ấy sao, còn trên máy bay.” Bạch Thù bĩu môi, “Bà nội anh ấy bệnh nặng, anh ấy phải đi Singapore.”
“Ra là vậy.” Tiểu Mã gật đầu, có chút suy tư.
Bạch Thù thấy biểu tình là lạ của Tiểu Mã, trong lòng có chút không yên, cô không biết Tiểu Mã có thấy Lí Tô Mặc hay không, nhưng Tiểu Mã không nói gì, có thể là không thấy Lí Tô Mặc đi, bằng không với tính tình của cô ấy, không hỏi cô mới lạ, dù sao ngày trước Tiểu Mã vẫn hâm mộ Lí Tô Mặc hơn Kỳ Liên.
Mấy người bọn họ cùng nhau đi giao bản nhận xét thực tập, trên đường trở về thì gặp Lí Anh, xem bộ dáng cô ta, giống như cũng đi giao bản nhận xét thực tập.
Lí Anh vừa thấy Bạch Thù, đã dậm mạnh chân xuống đất, tiếng “cộp cộp” của giày cao gót vang lớn, sau đó nhanh chóng biến mất.
Để lại mấy người hỗn độn trong gió. Cho dù bị tướng mạo của cô đả bại, cũng không nhất thiết phải thù hận như vậy đi? Lòng ghen tị của phụ nữ quả thật không thể nói lý.
Cũng phải nhắc đến, Lí Anh này là hoa khôi hệ biểu diễn, dáng vẻ cũng đẹp động lòng người, giống như Bạch Thù là kiểu hình bình hoa. Nếu hai đại mỹ nhân đẹp cùng một dạng, rất tự nhiên sẽ dẫn đến hai nguồn ý kiến đối lập của quần chúng, cho nên người ở đại học S tán gẫu, không thể không nhắc đến sự đối lập của cô ta cùng Bạch Thù.
Đầu tiên là dáng người, ngực Bạch Thù cup 34C+, mà cô ta, chỉ có 32B, sau đó là vóc dáng, Bạch Thù cao hơn 1m7, còn cô ta chỉ có 1m62.
Ánh mắt, cả hai đều có mắt phượng, khác nhau ở chỗ Bạch Thù hai mí, cô ta một mí. Ánh mắt hai người đều ngập nước, ai nhìn cũng muốn nhũn ra.
Mũi cả hai đều dẹp, miệng cũng thế, nhưng sắc môi Bạch Thù có thêm chút mềm mại.
Cho nên so sánh thế nào, vị đại mỹ nhân Lí Anh này đều thua kém.
Cô nàng Lí Anh này từ nhỏ đến lớn đều được ca tụng là hoa hậu giảng đường, đệ nhất mỹ nữ, mỹ nữ sát thủ, kết quả lên đến đại học, vị “mỹ nữ sát thủ” này bị “sát”, quan trọng hơn hết, điểm trúng tuyển hệ phát thanh so với hệ biểu diễn cao hơn gần 200 điểm, cô ta có thể dễ dàng tha thứ cho việc có người đẹp hơn mình nhưng lại không thể dễ dàng tha thứ cho loại mỹ nữ đã đẹp còn giỏi hơn cô ta!
Cho nên Lí Anh đối với Bạch Thù không đội trời chung.
“Phải nói, con nhóc này muốn đi quay phim truyền hình, vẫn là loại phim thần tượng có nữ chính ngu ngốc.” Tiểu Mật nhìn bóng dáng Lí Anh, vô cùng bát quái nói.
“Tớ cũng nghe nói, giống như kim chủ của cô ta ra mặt, bỏ tiền lăng-xê cho cô ta.”
“Thật tốt, nếu kim chủ của tớ mà có thể bỏ tiền ra cho tớ đi dẫn chương trình truyền hình thì thật tốt.” Tiểu Mã hâm mộ vô cùng.
Bạch Thù 囧, “Thôi đi, các cậu không phải đã có hợp đồng hết rồi sao, chỉ chờ các cậu tốt nghiệp là có thể đi dẫn chương trình, như vậy là tốt rồi, còn hâm mộ cô ta làm gì?”
“Cũng chỉ nói thế thôi, lần này diễn chung với cô ta là tiểu thiên vương châu Á Hoàng Hạo.” Tiểu Mật ai oán không thôi, “Phim thần tượng nhất định không thiếu cảnh hôn nhau, chỉ cần nghĩ đến cảnh cô ta cùng A Hạo diễn, tớ liền có cảm giác bất bình a.”
“Hoàng Hạo?” Bạch Thù 囧, trong ấn tượng của cô tựa hồ không xuất hiện vị này.
“Chính là anh ta!” Tiểu Mật cười cười lấy ra Iphone4S của cô ấy, chỉ thấy trên màn hình là một người đàn ông lõa nửa người trên.
Đối với loại đàn ông này Bạch Thù không có chút thiện cảm nào, cho nên có chút ghét bỏ nói, “Cũng chỉ thế thôi.”
“Cái gì?!” Tiểu Mật giận, “Cái gì mà cũng chỉ thế thôi? Người ta là đệ nhất soái ca châu Á!”
“Là ai phong? Danh hiệu không có một chút tính chân thật nào như vậy mà cậu cũng tin? Cậu thật sự ngốc như vậy?” Bạch Thù buông tay.
Nhưng mà những lời nói vừa rồi của cô đều bị ba người còn lại trong phòng ngủ khinh bỉ.
Bạch Thù ủy khuất, sao một đám bọn họ đều không có mắt thẩm mỹ đến như thế? ╮(╯_╰)╭
Hoàng Hạo này nhiều lắm cũng chỉ có thể nói là dễ nhìn, cách đệ nhất soái ca châu Á còn một khoảng xa, cô còn biết một số người so với anh ta còn đẹp hơn.
“Aiz…tớ cũng muốn cùng trai đẹp hôn nha!” Tiểu Mã ảo tưởng.
Bạch Thù không chấp nhận được danh xưng kia, lập tức cùng đám bạn cùng phòng nói, “Vậy các cậu nói thử xem, Kỳ Liên đẹp hay anh ta đẹp hơn?”
Đám người Tiểu Mã hờ hững, sau đó khinh bỉ nhìn Bạch Thù, “Mắt cậu có phải có vấn đề hay không? Nhất định phải hỏi vấn đề không cần thiết này sao?”
Bạch Thù 囧, “Kỳ Liên vốn đẹp hơn anh ta, cái danh đệ nhất soái ca của anh ta quả thật là hữu danh vô thực.”
Mọi người hắc tuyến, A La nói, “Tớ biết điều đó là bất công với người đàn ông của cậu, nhưng mà, danh hiệu “đệ nhất soái ca” này là của một tạp chí quảng cáo phong cho anh ta, có cần phải phản ứng mạnh như thế không?”
Bạch Thù gật gật đầu, “Được rồi, anh ta là soái ca.”
Mọi người lúc này mới vừa lòng, lại nghe thấy Bạch Thù nói tiếp, “Nhưng cũng không phải đệ nhất soái ca châu Á, chúng ta đều là người làm phương diện tin tức, nhất định phải kiên trì nguyên tắc tôn trọng chân tướng sự thật.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]