Edit: Pé Heo
Beta: Nguyệt Dao
Mùa đông sắc trời vốn dĩ nhanh tối, nhưng mới 6 giờ chiều đã tối mịt, Bạch Thù theo của sổ sát đất nhìn ra ngoài, phía dưới đã sớm lên đèn rực rỡ.
Sau đó Bạch Thù mới tự dưng giật mình, cô còn chưa nói cho Kỳ Liên mình không có ở đài truyền hình, vì thế Bạch Thù nhón tay lấy điện thoại, ấn nút bật nguồn. Lúc đầu cô nghĩ quay hình vấn đáp sắp bắt đầu, Bạch Thù tắt điện thoại, thế nên lúc bật nguồn, trong tích tắc một đống tin nhắn thi nhau nhảy ra.
Trong đó có của Kỳ Liên , cũng có của đài truyền hình.
Vì thế Bạch Thù gọi điện cho đài truyền hình trước thông báo một chút tình hình đột ngột phát sinh, người bên kia đầu tiên sửng sốt một chút, sau đó rất kiên định nói với Bạch Thù, chuyện này cô làm rất tốt, nhất định phải kiên trì chờ đợi, nhất định phải lấy được tin tức từ Lí Tô Mặc. Bởi vì nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, cơ hội tiếp theo sẽ không dễ dàng.
Ngắt điện thoại với bên kia không lâu, điện thoại trong tay Bạch Thù lại kêu lên, lần này là Kỳ Liên gọi điện thoại tới .
Bạch Thù lập tức ấn nút trả lời, rất nhanh, bên kia truyền tới giọng nói lo lắng của Kỳ Liên "Bạch Thù, sao gần trưa đến bây giờ lại tắt máy? Tôi bây giờ ở dưới đài truyền hình chờ em, em chừng nào mới có thể xuống đây?"
Bạch Thù thực ngượng ngùng, "Kỳ Liên, tôi bây giờ không có ở đài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phuc-hac-san-vo-yeu/2928366/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.