Hôm sau, Bạch Thù mệt mỏi mang hai cái mắt gấu mèo đi xuống lầu, quả nhiên Kỳ Liên đã đứng chờ cô từ lâu.
Bạch Thù đứng bên trong nhìn anh ta, chỉ thấy anh ta hơi cúi đầu, vài sợi tóc rũ trước trán trông có vẻ đáng yêu.
Được rồi, người đàn ông này làm đêm qua cô mất ngủ, làm thế nào mà bây giờ lại cảm thấy có chút động tâm? Không lẽ…đây là “Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi” trong truyền thuyết?
Không thể tưởng tượng được cô năm tư đại học lại muốn yêu đương, rất thần kỳ, quả nhiên thần Cupid đã bắn tên vào cô, muốn làm thế nào cũng không thể ngăn cản. Bạch Thù trong lòng cảm khái.
Mà Kỳ Liên đứng bên cạnh xe giống như cảm nhận được, ngẩng đầu, đôi mắt tối như mực dừng ở Bạch Thù, môi hơi nhếch, làm như chờ cô đi qua.
Đợi Bạch đi đến bên người Kỳ Liên, Kỳ Liên cười cười, giả vờ làm nũng với Bạch Thù: “Bạch Thù, anh buổi tối ngủ không ngon, em xem, mắt anh giờ thành mắt gấu mèo rồi.” Kỳ Liên ai oán nhìn Bạch Thù, chỉ chỉ đôi mắt xinh đẹp của anh ta.
Bạch Thù ai oán dùng mắt gấu mèo liếc anh ta một cái, anh cưới tiếp tục cười nhạo đi, tôi biết, khẳng định anh đang cười nhạo tôi!
“Haha…anh biết Bạch Thù nhất định ngủ không ngon, chúng ta lúc này có tính là tâm linh tương thông, ăn ý mười phần?” Kỳ Liên sờ đầu Bạch Thù, “Anh đêm qua rất hưng phấn đó!”
Bạch Thù khẽ gắt: “Đi mau, tôi muộn làm rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phuc-hac-san-vo-yeu/2928358/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.