Ánh mắt Thường Nhạc nhìn sang Tiểu Bảo, bất đắc dĩ nhún vai:
- Người ta là đến cướp đấy. Tiểu Bảo em mang toàn bộ tiền ra nộp đi.
- Không có cửa đâu.
Tiểu Bảo trả lời rất quyết đoán, căn bản không có bất cứ con đường thương lượng nào. Trong suy nghĩ của Tiểu Bảo, tiền ở vị trí cao nhất. Ai dám cướp tiền từ trong tay cô, còn đáng sợ hơn cả giết cô.
Bên này súng vẫn đang chĩa vào trán Tiểu Bảo, câu trả lời dứt khoát như thế khiến cô gái sư tử hơi sửng sốt nhưng lại lập tức nói:
- Tôi đếm ba tiếng, nếu cô không móc tiền ra tôi sẽ nổ súng.
- Một, hai, ba.
Khi cô gái sư tử đếm tới tiếng thứ ba, Tiểu Bảo bỗng biến mất. Động tác biến mất kia rất nhanh, giống như trong nháy mắt dung hòa vào không khí.
Cô gái sư tử sững người, trong chớp mắt cô cảm giác ở mông có chút đau, cả người đã bị Tiểu Bảo đạp cho một cái.
Thân thể nhỏ xinh của Tiểu Bảo đã chuyển ra phía sau cô gái sư tử. Khuôn mặt đáng yêu và thanh tú lộ ra nụ cười vô cùng giảo hoạt.
Cô gái sư tử hoàn toàn choáng váng. Cô hoàn toàn không ngờ tốc độ của Tiểu Bảo lại nhanh như vậy. Phải biết rằng cô là một đứa trẻ di chuyển tức thời. Trong mắt đám cao thủ đây nhiều nhất cũng xem như thủ pháp chạy trốn lợi hại nhất.
Đương nhiên trong mắt người bình thường đó quả thực là tốc độ xuất quỷ nhập thần, vượt qua tất cả.
- Ha ha, tôi có lợi hại không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538454/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.