- Lời này của em là có ý gì?
Ánh mắt Thường Nhạc híp lại nhìn Tiểu Bảo, dường như bàn tính và tiền có quan hệ rất lớn, chẳng nhẽ tiểu nha đầu này đang có ý đồ gì với Mafia.
Nếu thật như vậy thì không bằng chính hắn đem bán cô cho Mafia!
- Anh rể, nghe nói Mafia rất có tiền, haha, chúng ta liều mạng vì bọn họ, tiền thưởng kia là chuyện đương nhiên! Nụ cười trên mặt Tiểu Bảo ngày càng đáng yêu.
Thường Nhạc hơi nhăn mày, không chút để ý mở miệng nói: - Em cũng đừng quanh co lòng vòng, muốn gì thì nói thẳng ra đi!
Tiểu Bảo vừa nghe xong, đôi mắt sáng ngời nhìn anh rể, không nói gì mà trực tiếp vỗ vỗ vai Thường Nhạc, cười hì hì nói: - Tiền của tiểu Nhật Bản chúng ta đều có thể lấy, năm đó liên minh tám nước tấn công Trung Quốc, khoản này cũng cần tính, vì vậy chúng ta phải kiên quyết kêu gọi Mafia ủng hộ Đảng Cộng sản Trung Quốc, ủng hộ chủ nghĩa Mác- Lê Nin, tư tưởng Mao Trạch Đông, Điểm G và Thường Nhạc đả đạo chủ nghĩa đế quốc Mỹ.
Thường Nhạc nghe xong toát mồ hôi lạnh: - Bà cô nhỏ của em ơi, khẩu hiệu như vậy, cái mũ to như vậy đội trên đầu mình, nếu mình không đi dọa dẫm Mafia thì cảm thấy thật có lỗi với lương tâm!
- Được, đi cùng lão Đại, hôm nay chúng ta phải đi dọa nạt Mafia! Thường Nhạc thẳng lưng hùng dũng, oai vệ nói.
- Ha ha, lão Đại thật là anh minh! Tiểu Bảo nhanh chóng vuốt đuôi nịnh bợ, tuy nhiên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538430/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.