Lúc ba người bọn họ chạy tới đấu trường, tiến vào đấu trường, bốn chữ to ở trên, tất cả đều choáng váng.
- Hừ, cái này gọi là thi đấu à ? thật là lung tung. Sắc mặt Nguyệt trở nên rất khó coi, cô bĩu cái miệng anh đào nhỏ, khó chịu nói.
- Tôi đồng ý cho dù Thường Nhạc nhà chúng tôi nhận thua cũng không tham gia cuộc thi như thế này. Kim Hye tiếp theo cũng thêm vào một câu, rõ ràng Thường Nhạc đồng ý cho Kim Hye ở lại, cô đơn giản nghĩ mình đã là người của Thường Nhạc.
Thường Nhạc cũng dở khóc dở cười nhìn danh sách thi đấu phía trước, hắn trầm ngâm buồn bực, người quan sát lần này vẫn rất nhiều thậm chí nhiều hơn lần trước.
Hầu như mỗi nhà giám định đều có rất nhiều người ủng hộ cổ vũ, cũng chính vì vậy mà người xem mới có thể nhiều như vậy.
- Giám định hai điểm?
Cái gì giám định không được lại cứ giám định, bất luận trò chơi lần này thành công hay không, mình cũng không có ngày nào tốt đẹp.
- Bên dưới mời anh Thường Nhạc bước lên khán đài giải thích về hai điểm giám định.
Ghét của nào trời trao của ấy, Thường Nhạc còn chưa kịp phản ứng, giọng nói ngọt ngào kia đột nhiên vang lên một hồi, cô gái xinh đẹp ngọt ngào kia lại bước lên khán đài.
- Móa, sợ cái gì, cùng lắm là bị mấy cô mắng một trận. Vừa nghĩ đến khuôn mặt kiêu ngạo của Tư Đồ Lôi Minh, Thường nhạc tức giận không nhĩ ngợi gì liền xông tới khán đài.
Cũng không đợi những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538421/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.