Chỉ cần là chuyện mà hắn đã đồng ý, hắn sẽ không bao giờ thất hứa.
- Cảm ơn!
Khóe miệng Mộ Dung Trường Thiên lộ ra nụ cười phóng khoáng, tự nhiên.
- Nếu mày tự sát thì điều kiện này tao sẽ không làm! Thường Nhạc nhìn chằm chằm Mộ Dung Trường Thiên, nghiêm túc nói.
- Mày!
Mộ Dung Trường Thiên sửng sốt, vẻ mặt mang theo vài phần kỳ quái.
Trước kia, chính mình không thể ngăn cản được Sở Thiên Hùng, nhưng Thường Nhạc lại không muốn thấy cái chết của Mộ Dung Trường Thiên, trong lòng Thường Nhạc, chỉ cần là nhân tài thì sẽ dùng.
Nhưng, điều kiện đầu tiên là người đó phải thay đổi tâm tính, hiện giờ, Mộ Dung Trường Thiên đã không còn là Mộ Dung Trường Thiên trước kia, sự kiêu ngạo và luôn luôn đối địch với Thường Nhạc đã biến mất.
Thường Nhạc cảm thấy Mộ Dung Trường Thiên là một nhân tài, một nhân tài không tồi, hắn thản nhiên cười nói: - Thực ra mà nói, mày cũng không tồi, cho nên tao hy vọng mày có thể theo tao tung hoành thiên hạ, như vậy, về sau nếu tao có gặp được người của gia tộc Mộ Dung, cũng nể tình mà nương tay, nhất là Mộ Dung Quỷ Linh, em gái mà mày quý nhất, cô ấy lúc nào cũng muốn giết tao, nếu mày ra đi như vậy, đối với mày và em gái đều không tốt. Mày xem tao nói có đúng không?
Mộ Dung Trường Thiên không nói gì mà trực tiếp đi tới trước mặt Thường Nhạc, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, rất giống với nụ cười vừa rồi của Thường Nhạc.
Hai tay gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538391/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.