Thường Nhạc dù thế nào cũng không ngờ Lộ Đức sẽ đánh lén mình, bàn tay nhỏ mảnh khảnh kia tức thì gõ vào đầu Thường Nhạc.
Nhìn chung dưới tình hình này, với thân thủ của Thường Nhạc, đừng nói là đánh chính mình, cho dù đối phương vừa mới bắt đầu, thì bản thân cũng có thể cảm nhận .
Nhưng lần này Lộ Đức thật sự quá giảo hoạt, động tác của cô rất nhanh, nhưng không có sức, nếu dùng sức mà nói, thì sức mạnh nội lực trong cơ thể Thường Nhạc sẽ tự nhiên nảy sinh phản ứng .
Như vậy Lộ Đức đánh lén sẽ không công mà lui, nhưng hiệu quả lại hoàn toàn tương phải, cái ót đột ngột vang lên tiếng kêu.
- Hắc hắc hắc hắc!
Tiểu Bảo đầu tiên mỉm cười, cái kiểu cười gian xảo ấy, âm thanh dâm đãng, tưởng chừng như muốn lấy mạng người khác, quả thật điệu cười đó chỉ có thể của Tiểu Bảo.
Phải biết rằng, nơi này Tiểu Bảo đi từ bên Thường Nhạc đến cái ót kia nhiều nhất, cũng vang dội nhất, bình thường cô muốn trả thù Thường Nhạc, nhưng như vậy thực sự còn khó hơn lên trời .
- Bảo bối, lâu như vậy mà không gặp, em dùng cách này để chào đón tôi sao? Thường Nhạc vẻ mặt ngây thơ, Lộ Đức còn không kịp phản ứng, đã bị hắn ôm chặt vào trong lòng.
- Tôi tới để đòi lại một thứ.
Lộ Đức cố gắng vùng vẫy một lúc, nhưng không được, cuối cùng là lựa chọn phải để yên, ánh mắt nàng hung dữ nhìn Thường Nhạc, dường như chỉ muốn Thường Nhạc buông lỏng tay, cô sẽ lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538378/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.