Xuân Tuyết còn chưa kịp hành động, bên ngoài liền có một hồi xôn xao, một loạt ánh sáng mãnh liệt truyền đến tiếp theo, bốn phía đang kêu la: - Đừng nhúc nhích, đừng cử động, tất cả chớ cử động!
Rốt cuộc cũng đuổi đến nơi này, dẫn đầu là Cục trưởng cục cảnh sát, mười mấy chiếc xe cảnh sát bao vây lại, trong khoảng thời gian ngắn, thành viên của xã hội đen phía nam và cảnh sát giằng co chưa xong.
- Chuyện giữa chúng ta để sau hãy tính! Xuân Tuyết cần phải đem sự chú ý rời đi nơi khác, Huyết Hổ day day gân cốt bị thương, giống như bị vợ bé bắt nạt trở lại bên Thường Nhạc.
- Móa, trở về tính sổ với anh!
Thường Nhạc hung tợn trừng mắt liếc nhìn Huyết Hổ một cái, cái gọi là việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, mình ở bên ngoài cũng cần phải kiềm chế chút.
Bóng lưng của đám người nhìn Thường Nhạc biến mất, ánh mắt sắc bén của Xuân Tuyết chợt lóe lên: - Thường Nhạc, người đứng đầu Điểm G, cũng chỉ như vậy mà thôi.
Huyết Hổ đi ra văn phòng chính, gã vẻ mặt hồ nghi nhìn Thường Nhạc, nói: - Lão đại, những người cảnh sát này không phải là cũng muốn kéo cậu qua đó sao?
- Đương nhiên!
Suy nghĩ của Thường Nhạc đã sớm bay đến nơi nào đó, hắn thuận miệng nói.
- Ách?
Huyết Hổ mắt choáng váng, dựa vào thân thủ của Thường Nhạc lão đại, đừng nói là Xuân Tuyết, cho dù là mười Xuân Tuyết, đều không đủ cho lão đại chơi đùa, lão đại sao lại tự mình chuốc lấy phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538376/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.