- Ầm!
Nắm đấm của Hải Phong nặng nề đánh lên thân thể Thường Nhạc, trong nháy mắt một thanh âm trầm đục vang lên.
- Đổ mồ hôi!
Tất cả mọi người đều choáng váng.
Khi quyền kia đánh lên người Thường Nhạc, thân hình Thường Nhạc gần như chỉ lay động một chút, sau đó lại duỗi cánh tay, cười hì hì nói:
- Rất thoải mái, tiếp tục đi!
- Cậu… làm sao có thể?
Hải Phong nghe thấy như vậy, vô cùng sững sờ, lập tức nắm chặt tay lại, động tác lần này so với lần trước còn nhanh hơn, chuẩn hơn, ngang tàng hơn.
- Ầm!
Nắm đấm lại đánh lên người Thường Nhạc.
- Hắn còn là người không vậy?
Thấy Thường Nhạc vẫn lặng yên đứng đó, Hải Phong choáng váng, mà đám bộ đội đặc chủng quan sát ở phía dưới cũng ngây ngẩn cả người, tất cả những quân nhân ở trên khán đài đều đứng cả lên.
- Trực tiếp tấn công đi!
Thường Nhạc mỉm cười ngoắc tay về phía Hải Phong.
Hải Phong hít sâu một hơi, vốn dĩ trận đấu không có quy định hạn chế, y lấy ra một con dao găm, mắt chằm chằm nhìn Thường Nhạc nói:
- Cậu hãy cẩn thận, đây là dao găm chuyên dụng, chuyên để phá khí công, cậu dùng binh khí gì thì cứ việc lấy ra đi!
Thường Nhạc tà ác cười, khẽ động tay, một thanh phi đao sáng bóng xuất hiện trong tay hắn một cách vô cùng quỷ mị.
- Đây là phi đao, đã phụ chú sinh mạng, anh phải cẩn thận một chút!
Thường Nhạc cũng cảm thấy tên nhóc Hải Phong này rất thuận mắt, hắn cũng không muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538344/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.