Mấy gã côn đồ hít một hơi dài, kể cả anh Hổ đích thân lên cũng đều nhận mặt sẹo một quyền, mà trước mặt người này, chẳng những dùng dùng cơ thể cưỡng ép tiếp mặt sẹo một quyền, hơn nữa còn làm cho gã mặt sẹo lui lại mấy bước.
Đây quả thực là chuyện không thể tin nổi.
Mặt sẹo cố gắng hít thở để bình tĩnh một chút, ánh mắt lo lắng nhìn Hải Văn, ánh mắt đó dường như đang nhìn một con quái vật.
- Sảng khoái! Cơ thể Hải Văn duỗi ra một chút, trên mặt lộ ra vẻ khoan khoái dễ chịu.
Sắc mặt mặt sẹo thay đổi, gã căn bản không tin việc kỳ lạ này, gã nắm tay lại, lần này tập trung sức mạnh lớn hơn trước rất nhiều, khí thế cũng mạnh hơn nhiều.
Sức mạnh cao thủ ngoại tộc đã đạt tới đỉnh cao.
- Mau, nhanh lên! Hải Văn hưng phấn vỗ ngực, mười phần là muốn ăn đòn.
- Bịch!
Nắm tay của Mặt sẹo đánh tới tấp lên người Hải Văn.
Siêu cao thủ mạnh như Thường Nhạc mà không thể làm thương được Hải Văn, huống hồ là tên cao thủ loại thường như mặt sẹo, quả thực là kiến cắn voi.
Hải Văn vẫn lẳng lặng đứng yên chỗ đó, mà mặt sẹo lại đau đớn xoa nắm đấm của mình.
- Đây chỉ là một trong các tiểu đệ của tao, chúng mày cảm thấy thế nào? Mặt Thường Nhạc lộ ra vẻ tự nhiên tươi cười, nhã nhặn nói.
Hơn mười tên côn đồ cùng với bốn gã Đại Hán cùng lúc hít một hơi dài, quả là khác người.
- Tao cũng không tin mỗi tiểu đệ của mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538292/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.