!
Tây Môn lão gia vẫn ngồi yên lặng như cũ.
Thường Nhạc lưỡng lự mấy lần, cuối cùng cũng quyết định tha cho lão già xảo trá, tâm tình ông cụ còn chưa thấu cho nên không thể chọc giận được, nhỡ đâu ông ta lại ra trận cổ quái gì, sợ là mình sẽ bị ở ngoài cả đêm thôi.
Thường Nhạc rất không thoải mái dắt theo bốn tên thuộc hạ, trở về biệt thự.
Những người bên trong đang bận rộn, Thường Nhạc cũng không buồn hỏi, những người này tối rồi còn không nghỉ ngơi đi, đúng là ăn no rỗi việc.
Toàn thân run rẩy nhìn bóng đen khổng lồ trước mặt.
Cảm giác đó quá quen thuộc với mình, cái kiểu vừa điên khùng, vừa giết chóc.
Bốn người gia tộc Công Tôn tinh anh bảo vệ mình bị hai tên áo đen trói chặt, căn bản không thoát ra được.
- Giao ra đây?
Bóng hình trong bóng tối đó dần hiện ra, đó là một người cực kỳ đẹp trai phong độ, nhưng lại mang nét đẹp tà đạo, nếu Thường đại thiếu gia mà thấy, nhất định sẽ mắng:
- Tên này làm tiểu đệ của mình chắc chắn là rất đẹp trai nhất!
Thân hình Nô mềm mại cuộn lại, ánh mắt nhìn về bốn phía.
- Yêu tinh hồ ly, cô rõ ràng đã phản bội lại Hắc Ám Vương!
Giọng nói lạnh lùng kia mang theo vài phần kinh ngạc, đương nhiên gã cũng không ngờ tên Nô lúc này lại giãy dụa.
Nô nhẹ nhàng nhắm mắt lại, bóng hình quen thuộc chọt lóe lên trong đầu, vì hắn, tất cả những gì mình làm đều đáng hết.
Nhìn thấy Nô nhắm mắt lại, trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538289/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.