Long Cung
- @#%&#(@^, anh nghĩ là đang làm phim sao!
Trong đầu Thường Nhạc theo bản năng chửi một câu, trên miệng lại nói.
- Long Cung? Dưới đáy biển sao có thể xây dựng được những thứ này?
Đại Hán nhìn bộ dạng nghi hoặc của Thường Nhạc, gã cũng lười phải phí lời, trực tiếp dựng bàn tay to lên, nói.
- Những người muốn tiến vào Long Cung, phải qua được cửa ải của ta!
- Qua thế nào?
Thường Nhạc cười cợt, hổ không phát uy, hắn coi mình thành mèo ốm rồi.
Đại Hán dùng nắm tay vỗ vỗ ngực mình, ngạo nghễ nói.
- Ta đánh cậu ba quyền, cậu đánh lại ta ba quyền, ai gục xuống trước, kẻ đó thua!
Thường Nhạc vẻ mặt cổ quái nhìn tên này, lẽ nào gã có tật xấu? Thế này mà cũng kêu qua ải sao? Sau đấy, trên miệng lộ ra một nụ cười quỷ dị, nói.
- Được, tôi sẽ đánh anh ba quyền trước.
Đại Hán không nghĩ ngợi gì, liền gật đầu nói
- Được, động thủ đi.
- Tôi đến đây!
- Đến đi!
Thường Nhạc vung nắm đấm lên, sức mạnh như thủy triều vọt tới phía Đại Hán.
- Phanh!
Đại Hán thân hình lắc lư, sau đó lại khôi phục vẻ bình tĩnh.
Thường Nhạc sững sờ, vừa rồi mặc dù không xuất hết năng lực ra nhưng lực đánh ra đó, cho dù là Quang Minh cũng sẽ bị đánh bay đi. Mà tên to con này lại như không có việc gì, có hơi chút không thể tin nổi!
Đem sự kinh ngạc này áp chế lại. Vẻ mặt Thường Nhạc trở nên nghiêm túc, không thể lật thuyền giữa biển được, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538277/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.