?
- Hắc hắc – hắc hắc!
Thường Nhạc và Tiểu Bảo liếc nhìn nhau, cùng mỉm cười.
Thường Nhạc là vì chiêu di chuyển tức thời của cấp dưới mà cười, Tiểu Bảo vì một rương châu báu mà cười, cả hai cười rất vui vẻ.
- Lão Đại, bên ngoài có một cô gái xinh đẹp muốn gặp ngài.
Trên mặt Lạc Vân to béo tràn đầy nụ cười ám muội, từ sau khi theo Thường Nhạc, anh ta mới nhận thấy, hễ là cấp dưới của Thường Nhạc, mỗi người đều sống rất vui vẻ, ở trước mặt Lão Đại không cần phải quá nghiêm túc.
Điều mà họ gọi là tôn kính trong lòng, đó mới là cảnh giới tối cao nhất.
Bình thường thấy Lão đại lười biếng, uể oải, nhưng mỗi khi ở thời khắc quan trọng, sẽ luôn đóng một vai trò quan trọng bất ngờ.
Đi theo Lão Đại như vậy, có lẽ mình và Tiêu Tiêu ngay từ đầu đều không nghĩ tới.
Theo thông tin tin cậy, giữa cựu lãnh đạo tổ chức Công Tôn Liệt và Thường Thiếu gia có mối quan hệ phức tạp, Lạc Vân lại càng chắc chắn hơn về sự lựa chọn của mình.
- Cô gái xinh đẹp?
Mắt Thường Nhạc sáng lên, bước nhanh ra ngoài.
Tiểu Bảo lại reo hò một tiếng rồi lao ra chỗ đồng Euro.
Nhìn thấy khuôn mặt Giang Hoán Sa hoàn hảo lại quý phái. Trên mặt Thường Nhạc bất giác lộ ra một nụ cười.
Giang Hoán Sa khẽ nhăn mặt, người kia chẳng lẽ không đứng đắn đắn được một chút hay sao?
- Sa Sa, cô một mình ra đây có chuyện gì không? Thường Nhạc nhìn chằm chằm vào mặt cô, quanh co
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-phong-luu/1538272/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.