Chương trước
Chương sau
Nhưng vở kịch vẫn chưa kết thúc, dưới ánh mắt động lòng người ngầm cổ vũ của Tần Uyển, Thường Nhạc bắt đầu diễn phân cảnh tình yêu mà mình đóng vai một gã nhiệt tình sục sôi, gắt gao ôm lấy thân thể mềm mại, ngọc ngà của Trương Oánh, Thường Nhạc có chút mê hoặc.
Tuy bây giờ chỉ là diễn trò, nhưng bản thân lại đang thật sự ôm ấp thân thể tuyệt sắc của mỹ nữ, trong ấn tượng của Thường Nhạc, Trương Oánh có không ít điểm tương đồng với Lâm Quai Quai, đều là những người ôn nhu, dễ bảo.
- Trương Oánh, thật xin lỗi, về sau anh sẽ quan tâm em nhiều hơn nữa, chiều chuộng em hơn nữa, hãy tin anh, anh nhất định mang lại hạnh phúc cho em.
Thường Nhạc nói ra những lời tuy đơn giản nhưng rất thật lòng.
Trong lòng Trương Oánh vô cùng kích động, cô có thể cảm nhận sự chân thành vô hạn, mặc dù tình yêu giao hòa này không động lòng người, nhưng có thể khiến người có tâm cảm nhận được tâm ý, vào thời khắc này cô cũng bị mê hoặc rồi, dường như người đang ôm cô chính là bạn trai cô, mà không phải là một học sinh.
Tình sâu ý nồng, bốn mắt tiếp xúc với nhau, sóng tình trào dâng tại nhà ăn này, chính là người diễn cũng không còn phân biệt rõ được đây là thật hay giả nữa.
Tần Uyển cũng chìm trong sự thâm tình này, giờ phút này, dường như cô đã cảm nhận được sự tốt đẹp của tình yêu, trong lòng dâng lên một loại cảm xúc muốn yêu thương người đàn ông kia.
Giờ phút này, Trương Oánh cũng đã quên đi thân phận của mình, quên đi giờ phút này cô dang dựa vào lòng học sinh của mình, càng quên người học sinh này trời sinh là một tên đại sắc lang, lúc này dưới ánh mắt chăm chú mà đầy thâm tình, trái tim cô lại bắt đầu trầm luân.
Tình ý nồng nàn, mỗi người ở nơi này cũng không dám tin vào mắt mình, cũng không dám tin hai người kia thực sự có lá gan lớn như vậy, khi Trương Oánh còn chưa khôi phục thần trí, Thường Nhạc đã cúi xuống, đoạt lấy đôi môi cô.
Một loại cảm giác ngọt ngào mềm mại lập tức ngấm vào đầu óc của Thường Nhạc, loại cảm giác này có chút đáng kinh ngạc, khiến Thường Nhạc biết rằng nữ giảng viên xinh đẹp này nhất định là lần đầu tiên tiếp xúc với người khác giới, lúc này đang căng thẳng vô cùng.
Mà khi cảm giác khi tiếp xúc với loại tình yêu này lập tức nảy sinh trong đầu nàng, Trương Oánh nhất thời không dám tin mà mở đôi mắt đẹp ra, mới phát hiện ra tên sắc lang này chính là học sinh đã thưởng thức nụ hôn đầu tiên thời con gái của cô, hơn nữa còn ngay trước mặt nhiều người như vậy, cô cũng trở thành vật hi sinh dưới tay gã đàn ông bá đạo này.
Cho dù cánh tay bé nhỏ không chịu nổi mà giãy dụa, nhưng không có bất cứ ai phát hiện ra sự phản kháng của nữ giảng viên xinh đẹp này, còn tưởng rằng là do thân thể hưng phấn, không khỏi có chút kinh sợ. Cũng coi như được mở rộng tầm mắt, chỉ có mấy nam giảng viên lúc nãy vây quanh Trương Oánh đều giận đến tím mặt, ghen tị tới mức muốn xé tên nhóc kia thành nhiều mảnh.
Nhưng bọn họ ai cũng không dám ra tay, Thường Nhạc.... siêu cấp bá vương của trường, một thế hệ bá vương mới, chỉ có hắn chủ động trêu chọc người khác, nhưng không có người dám gây sự với hắn.
Đương nhiên Thường Nhạc cũng không muốn buông cô gái xinh đẹp này ra, nụ hôn kia khiến hắn quá mê say. Trên người cô còn có mùi hương sâu kín thơm ngát từ từ đi vào lòng hắn.
Làm tăng thêm sự cuồng dã trong lòng hắn, khiến hắn không khỏi từ bỏ sự trói buộc của trái tim mà muốn chiếm tiện nghi nhiều hơn nữa, dù sao tiểu mỹ nhân Tần Uyển ở bên cạnh cũng nói, nếu như mình không chiếm được chút tiện nghi nào thì ngu quá rồi.
Từ từ xâm nhập vào trong miệng cô, cái lưỡi nhỏ đã bị Thường Nhạc dẫn dụ, cẩn thận liếm láp.
Loại xuân ý này từ từ lan tỏa trong không khí, đến cả Tần Uyển ở bên cạnh cũng không khỏi nghĩ:
- Hai người này cũng quá khoa trương đi. Cho dù thật sự là người yêu, cũng không đến nỗi tình nồng ý mật đến như vậy, huống hồ bây giờ họ đang ở đâu chứ?
Không biết tại sao trong lòng Tần Uyển bỗng nảy sinh sự chua xót.
Vốn tưởng rằng khung cảnh động lòng người như thế sẽ còn tiếp tục kéo dài, Thường Nhạc thậm chí còn cảm nhận được bộ ngực dựng đứng của nữ giảng viên xinh đẹp kia cũng đã bắt đầu nóng lên, gắt gao chống đỡ ngọn tuyết phong trắng mịn kia trước ngực hắn, khiến hắn có thể trong lúc vô ý nhào nặn một chút, nhưng loại đau đớn kịch liệt này đã đánh thức sự khoái cảm trầm mê của hắn.
Tần Uyển phát hiện cứ tiếp tục như vậy, hai người sẽ làm cho người cùng nhau diễn trò này là cô cùng mọi người bước vào phim xx rồi, bởi vì cô đột nhiên phát hiện loại kích tình này càng ngàng càng dâng cao, thật đúng là làm cho cô kinh sợ rồi.
Hai người này ngay cả hôn môi cũng có thể biến thành bộ dạng này, nếu như thật sự có tình yêu, chẳng phải sẽ ngay lập tức lên giường sao, thời khắc mấu chốt, cô giơ cao gót giày cao gót ở dưới gầm bàn mạnh mẽ đạp cho đôi giày ADIDAS đáng thương của Thường Nhạc một cái.
- A!
Thường Nhạc vội buông nữ giảng viên xinh đẹp đang miệng kề miệng với mình ra, không chịu nổi đau đớn mà kêu lên, người khác lại tưởng rằng là do Thường đại công tử quá thoải mái mà kêu lên, lúc này mới phát hiện, người người đã vây kín quanh bàn.
Xem ra không chỉ riêng học sinh thích xem náo nhiệt, ngay cả giáo viên cũng như vậy đấy, nụ hôn to gan lớn mật này đã khiến đa số giáo viên không thể không thừa nhận nó khiến người ta tức chết rồi.
Thường Nhạc vừa buông Trương Oánh ra, cô đã vô lực mà ngã vào lòng hắn, xấu hổ tới mức hai má đã ửng hồng dán sát vào lồng ngực hắn, khiến Thường Nhạc có thể cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của cô.
Trong đám người vây quanh xem, ngoại trừ có một vài tên sắc mặt khó coi ra, những người khác đều đang chúc phúc cho Thường đại công tử rồi, xem ra bọn họ cũng đã từng gặp qua loại quan hệ yêu đương giữa cô trò này rồi.
Kỳ thật chuyện này vốn dĩ không hợp với lẽ thường, nhưng những nữ giảng viên này đều không khỏi bội phục dũng khí của hắn, trước mặt nhiều người lại có thể có dũng khí lớn như vậy, loại theo đuổi này vốn dĩ nên khiến người ta khinh thường, nhưng Trương Oánh kia, là một người phụ nữ, cô cũng có thể cảm thấy thỏa mãn rồi.
- Thường Nhạc, không phải sợ, vì yêu nên có dũng khí như vậy, tất cả giáo viên chúng tôi nhờ cậy em, Trương Oánh là em gái chúng tôi yêu thương nhất, em nhớ kỹ không được hối hận.
Thường Nhạc mới ngẩng đầu lên, thì thấy một nữ giảng viên vừa mới lên tiếng, xem ra cô còn hưng phấn hơn Thường Nhạc, giọng điệu vui mừng và phấn chấn khó có thể kìm chế.
- Thật sự khiến người ta cảm động, Thường đại công tử còn tốt hơn mấy gã đàn ông thối tự nhận mình là đàn ông, khó trách nữ sinh trong trường đều bị em làm cho mê muội, Thường Nhạc, tôi phục em rồi, về sau nếu em muốn theo đuổi học sinh nào trong lớp tôi, tôi nhất định sẽ tạo cơ hội cho em.
Một nữ giảng viên khác nói.
Ban đầu nói vài câu đã khiến người ta kinh ngạc, nhưng hai câu sau càng khiến mọi người mở rộng tầm mắt hơn, không lầm đấy chứ, vừa mới theo đuổi một người, đã dụ dỗ hắn theo đuổi người khác. Chẳng lẽ mấy người này đều vì làm mẫu cho nữ sinh mà hành động như vậy sao?
- Phụt!
Không biết là ai cười một tiếng, khiến mọi người cùng cười theo, tiếng cười này truyền đi rất nhanh, làm cho mấy học sinh nghe thấy đều cảm thấy rất kỳ quái, mấy giáo viên thường ngày nghiêm khắc như vậy sao hôm nay lại trở nên thoải mái như vậy.
- Thường Nhạc, em cũng quá coi thường học viện Kiêu Tử rồi, một học sinh lại không biết lớn nhỏ, ôm ấp giáo viên lại còn hôn hít như vậy, còn ra thể thống gì. Tôi hỏi em, ai cho em cái quyền ấy, ai cho phép em bước vào nhà ăn giáo viên? Tôi cho em biết, đây là trường học, không phải là Thường gia nhà các em, ở trường phải tuân theo nội quy, hiểu chưa?
Đã có người nhiệt tình thì cũng sẽ có người phản đối, La Phi kia nhìn mọi người, sớm đã thả lỏng nắm đấm trong tay, nhưng miệng thì không muốn buông tha cho Thường Nhạc, miếng thịt ngon đến mồm còn bị người ta đoạt mất, không chửi vài tiếng, bản thân mình thật sự không cam lòng?
Thường Nhạc thần sắc cổ quái khẽ cười, chính mình còn chưa tính sổ với gã, gã lại còn chủ động tìm tới cửa, thực con mẹ nó thoải mái!
Nhưng Thường Nhạc còn chưa mở miệng, đã có người tiếp lời hắn:
- Thầy La sai rồi, ai quy định giáo viên và học sinh không thể yêu mến nhau, hơn nữa Thường Nhạc lại có dũng khí này, lại giành được sự tán đồng của mọi người rồi, nếu như có cơ hội như vậy, tôi cũng muốn thử một chút, loại cảm giác được học sinh yêu say đắm.
Tần Uyển ôn nhu liếc mắt nhìn Thường Nhạc một cái, đối với tên họ La tự tìm Thường Nhạc gây phiền toái kia, còn đáng ghét hơn cả việc tìm mình gây phiền toái.
Thấy Tần Uyển mở miệng, La Phi cũng không dám quá kiêu ngạo, đầu tiên không nói Tần Uyển là người có lực hiệu triệu ở trường, cái quan chính là thân phận của cô làm gã không dám có ý thất lễ, không khỏi ấp úng nói:
- Nếu cô Tần đã nói như vậy, thì tôi cũng không còn gì để nói, có điều cho dù là yêu nhau, cũng cần hai bên nguyện ý, Thường Nhạc khinh bạc phụ nữ như vậy, căn bản chính là một tên có bản tính sắc lang, tôi căn bản không tin Trương Oánh sẽ chọn một người ăn chơi trác táng như vậy làm bạn trai.
La Phi lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, tỏ ra bản thân vô cùng phóng khoáng.
Rất nhiều người phía dưới cũng cười nhạt, ngay cả Tần Uyển cũng thấy có chút buồn cười, cái gã họ La này thật đúng là tự cho mình là đúng, mấy ngày nay, cô ở chỗ này đã nhìn thấy rất nhiều lần, gã đàn ông này không chỉ vô liêm sỉ, mà còn ngông cuồng tự đại, quả thật là ếch ngồi đáy giếng, không biết trời cao đất dày là gì, tự cho mình là soái ca, theo đuổi được nữ giảng viên trẻ mới tới này đã tự cho bản thân mình coi trọng cô ấy, thật sự là không biết mình...đã rất giống heo.
Tần Uyển lặng yên đứng đó, cả người dịu dàng mà không nóng bỏng nhìn Thường Nhạc, bình tĩnh mà không lạnh lùng, dường như đối với bản tính con người đã chần chừ tới chỗ thích hợp nhất, nhìn qua thì đều ôn hòa như vậy, thản nhiên tiếp xúc vơi ánh mắt nóng bỏng của Thường Nhạc.
Cô lộ ra ý cười giảo hoạt mà vẫn động lòng người, mở miệng nói:
- Thường Nhạc, em còn không hỏi xem tiểu thư xinh đẹp như Trương Oánh có thật sự nguyện ý làm bạn gái của em không? Đừng để cho người ta kiếm cớ.
Kỳ thật ở trong lòng Thường Nhạc, Trương Oánh đã tỉnh táo lại rồi, chỉ có điều nụ hôn vừa rồi làm cho cô quá mất mặt, lại có thể bị học sinh của mình hôn thành cái dạng này, cô đã không mặt mũi gặp người rồi.
Cho nên vẫn giấu mặt mình trốn tránh trong ngực nam sinh này, tuy người kia là sắc lang, nhưng cảm giác ở trong lòng thế này không khiến người ta chán ghét, vì vậy cô tranh thủ hưởng thụ nhiều một chút, nhưng nghe lời của mọi người, cô xấu hổ hiểu ra, quả bóng cao su kia lại đá đến chân mình rồi.
- Đúng vậy, đúng vậy, Trương Oánh, em mau nói cho mọi người biết, em sao có thể thích một người hoa tâm như vậy? Có phải hay không? 
La Phi đứng bên cạnh cũng lớn tiếng nói.
Nếu như những lời này là từ miệng người khác nói ra, có lẽ Trương Oánh sẽ nghe...Nhưng nếu là La Phi, bản thân mình vốn dĩ đã rất chán ghét người này, vì vậy nghe thấy La Phi nói Thường Nhạc như vậy càng cảm thấy chán ghét hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.