Tần Minh gần như đã tìm khắp các phòng của tầng tám mươi tám mà vẫn không tìm thấy Nhiếp Hải Đường.
Lúc này, điện thoại của anh đổ chuông.
Trái tim Tần Minh đang run rẩy, anh gọi liền mấy chục cuộc điện thoại, cuối cùng Nhiếp Hải Đường cũng nghe máy.
Tần Minh rối rít hỏi: “Hải Đường, cậu đang ở đâu?”
“Ơ? Cậu chủ, là tôi... Nhưng phía bên kia điện thoại lại là giọng của Tống Dĩnh.
Tần Minh dụi mắt mới phát hiện ra mình đã lo lắng đến mức đầu ướt đẫm mồ hôi, không nhận ra cuộc gọi của ai mà đã nhận. Hóa ra là cuộc gọi từ Tổng Dĩnh.
Tống Dĩnh nói: “Tôi đã lấy được hợp đồng chuyển nhượng mười một phần trăm cổ phần của tập đoàn thiết bị vệ sinh Nhiếp Thị, giờ đang trên máy bay trực thăng trở về tòa nhà Thế Kỷ."
Tần Minh mừng rỡ: “Được, lát nữa lên thẳng tầng tám mươi tám.”
Tần Minh kết thúc cuộc gọi, cuối cùng anh cũng thấy Nhiếp Chính Minh đang nói chuyện điện thoại.
Lần này không còn ai ngăn cản anh nữa, Tần Minh vội vàng chạy tới túm áo Nhiếp Chính Minh, dồn anh ta vào tường đến “rầm” một tiếng.
Tần Minh hỏi thẳng: “Hải Đường đâu? Ở phòng nào?”
Mặc dù nhìn bề ngoài thì nhã nhặn nhưng vóc dáng Nhiếp Chính Minh khá cao lớn, thế mà lại bị Tần Minh túm lên đè vào tường, lưng anh ta đau nhói, sau đó cũng cáu gắt và hỏi lại: “Mẹ kiếp, mày là thằng nào?”
Tần Minh lớn tiếng hỏi: “Tôi là Tần Minh, bạn của Hải Đường, anh làm như thế mà cũng xứng đáng làm anh trai à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/219804/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.