Bởi vì tin nhắn của Nhiếp Hải Đường, Tần Minh vẫn đeo túi đi tới sân vận động bên này.
Trời nắng chói chang, không ít sinh viên đang rơi những giọt mồ hôi của tuổi thanh xuân. Cũng có vài gã thô bỉ nằm ở bên ngoài lưới sắt, lén chụp ảnh gái xinh đang tập thể dục.
Bình thường Tần Minh đều lười để ý tới, vì những chuyện như vậy xảy ra quá nhiều rồi.
Nhưng hôm nay, anh phát hiện ra những người này ở đây chụp lén Nhiếp Hải Đường.
"Chà chà, hôm nay hoa khôi Nhiếp thay bộ đồng phục thể thao mới, cũng không biết là cho ai ngắm nhỉ? Chân cô ấy vừa dài lại vừa trắng, eo cũng thật nhỏ, gương mặt thì xinh xắn. Chỉ cần có thể nói với cô ấy một câu là tôi cũng thấy thỏa mãn rồi... Này này này, ai lấy máy ảnh SLR của tôi vậy?" Lúc một gã thô bỉ nào đó đang nuốt nước bọt và ngắm qua ống kính, chợt bị Tần Minh từ phía sau cướp mất máy ảnh.
Ba gã mê chụp ảnh xung quanh lập tức dừng tay, vây quanh Tần Minh và tức giận nói: "Cậu là ai à? Sứ giả chính nghĩa à? Đây là chỗ công cộng, bọn tôi chụp ảnh cũng đâu vi phạm pháp luật."
Tần Minh nhìn các ảnh chụp trong máy đều là Nhiếp Hải Đường, anh tức giận nói: "Bao nhiêu tiền, tôi mua hết."
Một gã thô bỉ bên cạnh cười khẩy nói: "Ồ? Chẳng phải cậu là thằng nhóc thường ship đồ tới phòng ký túc chúng tôi sao?"
Gã nam sinh bị cướp máy ảnh khinh thường nói: "Ha ha ha, cậu nghèo hơn cả chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/219780/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.