"Cậu.." Liễu Lan không cam lòng chỉ vào Tấn Minh. Cô ta không thể hiểu được vì sao mình vốn có tương lai đầy hứa hẹn lại phải nhận một kết cục như vậy.
Tần Minh sa sầm mặt và trầm ngâm nói: "Cô làm hại người của tôi còn mong tôi tha cho cô à? Các anh xử lý đi, đừng để nhà họ Lâm nhìn thấy lại khó chịu."
"Vâng, cậu chủ." Mấy thành viên của đội ám sát bước tới đưa người đi.
Sau khi giải quyết xong mọi chuyện, Tần Minh vẫn luôn lo lắng mới bình tĩnh lại được. Anh đã thắng.
Đám cháy ở trại lớn Lâm thị đã được dập tắt, mười mấy tên sát thủ của Liễu Lan giả mạo người dân gần đó bị Tần Minh phân tán đi giúp đỡ và âm thầm giết chết, không có tên nào may mắn thoát được.
Đến lúc này, Tần Minh xem như đã loại bỏ được uy hiếp lần này.
Một loạt chuyện xảy ra làm Tần Minh thấy vô cùng mệt mỏi, đặc biệt là khi anh tin nhầm vào kẻ gian hại chết mấy anh em, còn để Mộc Tiêu Kiều bị thương.
Điều này làm Tần Minh càng khát vọng quyền lực hơn.
Anh cho rằng chỉ khi mình nắm giữ quyền lực cao nhất mới có thể bảo vệ được người mình quan tâm.
Ban đêm, Tần Minh dẫn theo đội ám sát xử lý hết đám sát thủ của Liễu Lan.
Nhìn núi tuyết mênh mông, Tần Minh chưa từng thấy bình yên như vậy.
Lâm Vũ Nhu bước tới nói: "Trong trại đã thu xếp ổn thỏa rồi, không ai biết những chuyện này, chỉ tưởng là vụ cháy bình thường thôi. Thường Hồng Hi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127801/chuong-1103.html