Chương trước
Chương sau
Hoàng Tín nói với vẻ ngạo mạn: "Hừ, có cái rắm. Tôi cho anh biết, anh là bại tướng dưới tay Tần Minh, còn tôi hôm qua mới đánh bại Tần Minh. Tôi thấy Lý Thuần anh danh tiếng vang xa, nhưng thực ra chỉ có tiếng mà
không có miếng thôi."
Lý Thuấn tỏ ra thờ ơ, thấy Tần Minh thì cười nói: "Cậu Tần, lúc nãy tôi gặp cô hai nhà họ Lâm, cậu lắm cô thật đấy. Ha ha ha."
Tần Minh chửi thầm bỏ đi, Lý Thuần này đúng là xấu xa, cố ý nhắc đến Lâm Vũ Nhu trước mặt Mộc Tiêu Kiều và Nhiếp Hải Đường.
Tần Minh đạt được mục đích để người của Hoàng phái gặp mặt Lý Thuấn, bọn họ nhất định sẽ âm thầm phái người thăm dò lẫn nhau, hành động chậm trễ gây bất lợi cho việc đi tìm Phương Cửu Thông.
Anh cố ý bố trí cho hai cô ở xa, tránh để họ chạm mặt Lâm Vũ Nhu dẫn đến phiền phức.
Sau khi thu xếp cho mọi người xong, Tần Minh trở về tìm Phương Cửu Thông thì phát hiện anh ta đã bỏ đi.
Anh trở lại căn phòng của Lâm Vũ Nhu, thấy cô ta đang quấn khăn tắm định đi tắm rửa, nhìn anh với vẻ vừa ngượng ngùng vừa căng thẳng.
Tần Minh ngắm nhìn dáng vẻ mỏng manh yếu đuối, cơ thể thướt tha của Lâm Vũ Nhu, bỗng chốc máu nóng dâng trào, nhất thời không nên được nhìn thêm vài lần.
Cô ta hoảng hốt khi bị ánh mắt nóng rực của anh chiếu tướng, nói: "Hay, hay là anh tắm trước đi?"
Tần Minh liếm bờ môi, biết ánh mắt mình quá nóng bỏng, ánh mắt bất giác lướt xuống bụng Lâm Vũ Nhu, nhưng vẫn chưa nhìn ra gì cả.
Anh vừa bước vào phòng vừa hỏi: "Cô đốt gì mà thơm thế?"
"Một ít đàn hương giúp an thai và thư giãn tinh thần"
Lâm Vũ Nhu tiến lên giúp Tần Minh cởi áo khoác, nói: "Anh làm xong chuyện chưa? Anh tôi nói anh đã chuẩn bị xong thuyền vào núi, sáng mai xuất phát, nhưng bởi vì phải mang theo thi thể của mấy người chị Bạch Anh nên lần này lên núi sẽ mất rất nhiều thời gian."
Tần Minh gật đầu nói: "Tôi cũng có trách nhiệm với cái chết của họ, tôi nhất định phải tiễn họ một đoạn đường"
Lâm Vũ Nhu nhẹ nhàng dựa vào người Tần Minh thử thăm dò, thấy Tần Minh không đẩy cô ta ra, bèn an ủi anh: "Chuyện này không liên quan đến anh. Anh chưa từng nói gì cả, cũng chưa từng làm gì cả, là chị Bạch Anh bằng lòng lấy cái chết để giữ bí mật cho anh, cũng là để anh không xảy ra mâu thuẫn với nhà họ Lâm chúng tôi."
Tần Minh không nhiều lời nữa, anh nói: "Đúng rồi, cô còn gặp Phương Cửu Thông cứu chúng ta không?"
Lâm Vũ Nhu nói: "Có, anh ta nhờ tôi giúp anh ta làm chiếc thuyền, tôi bảo anh ta liên lạc với anh tôi, anh ta đã đi được hơn hai tiếng rồi."
Tần Minh đáp một tiếng, có vẻ không quan tâm lắm.
Lần này anh tới thực ra là muốn phủi sạch quan hệ với
Lâm Vũ Nhu giống như với Tôn Thường Hi vậy.
Anh không muốn hứa hẹn những chuyện sau này mình không làm được.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.