Hai người nhìn nhau một lúc, Thường Tuyết lên tiếng trước: “Anh không giết ba đúng không? Thực ra lúc tôi biết ba thua, tưởng ông ấy bị anh giết, trong lòng tôi cũng hận anh. Mặc dù tôi biết là do ba tôi sai trước, nhưng dù sao thì cũng là ba tôi.
Song một lần tình cờ, tôi phát hiện ra video này, tôi mới biết ba tôi vẫn còn sống, hóa ra anh không giết ông ấy.
Tần Minh, tôi không biết nên nói thế nào.
Nhà họ Thường chúng tôi nợ anh, kéo anh vào cuộc tranh chấp ba đời, khiến thời thơ ấu của anh vô cùng trắc trở, nhưng cuối cùng anh đã tha mạng cho ba tôi.”
Nói xong, Thường Tuyết khóc nấc lên, nước mắt rơi lã chã.
Trong lòng Tần Minh đang có hàng ngàn câu mẹ nó chạy qua, nhà họ Lâm các người làm việc đúng là quá bất cẩn.
Chuyện trở nên phức tạp hơn, Tân Minh không thể nào che giấu được.
Anh đưa tay nhẹ nhàng lau đi nước trên khóe mắt Thường Tuyết, nói: “Thường Tuyết, nể tình cũ, tôi cũng không nói dối cô. Ba cô bị thương, tôi bí
mật sắp xếp người chữa trị cho ông ta. Sau đó tôi sẽ lợi dụng ông ta để củng cố lại địa vị của tôi, tôi không giết ông ta phần nhiều là để lợi dụng ông ta.”
Thường Tuyết nói: “Tôi biết, nhưng anh tha mạng cho ông ấy là đủ rồi. Tần Minh, chắc chắn anh biết ông ấy đang ở đâu đúng không? Cho tôi đi gặp ba tối, tôi hứa tôi sẽ không nói ra đâu, tôi cũng đảm bảo sẽ không gây rắc rối cho anh trong nội bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127753/chuong-1055.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.