Thường Tuyết nhặt áo giúp Tần Minh rồi vội đi theo.
Cùng lúc này, ở sân bay Bắc Kinh, Nhiếp Khánh Vinh và Cổ Bình Sinh đang đợi chuyến bay, hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Họ đều là người quản lý của Hoàng Phải, lần này đi tỉnh
Vân để tìm Phương Cửu Thông.
Nhiếp Khánh Vinh cau mày: “Cổ Bình Sinh, ông thế này là có ý gì? Ông nhúng tay vào vụ cá cược giữa tôi với ông Hoàng?” .
Cổ Bình Sinh đáp: “Ông Nhiếp, ông cử con trai ông đi, tôi cũng đi theo sự sắp xếp của ông Hoàng thôi, có vấn đề
gì à?”
Nhiếp Khánh Vinh mắng: “Hừ, tự hạ thấp thân phận. May mà tôi có bản lĩnh, đúng không cô Mộc?
Nói xong, một nhóm phụ nữ ở phía sau đi tới, người nào người nấy cũng xinh đẹp, chẳng phải là Mộc Thư Vân, Mộc Tiêu Kiều và nhóm Nhiếp Hải Đường sao?
Nhiếp Khánh Vinh cười lớn: “Ha ha ha, cô Mộc sẵn lòng giúp con trai tôi”
Cổ Bình Sinh nghiến răng nói: “Mộc Thư Vân, cô đứng về phía Nhiếp Khánh Vinh, chưa chắc có thể kiếm được lợi gì”.
Mộc Thư Vân bình tĩnh nói: “Tôi cũng đóng vai trò là một nhân chứng thôi, dù sao thì cũng là đồ của nhà họ Mộc tôi mà. Hơn nữa, anh Nhiếp là người tiến cử tôi lên làm quản lý của Hoàng phái, ơn này phải báo đáp chứ?”
Cổ Bình Sinh nói: “Vậy cũng tốt, chúng ta đấu xem ai giành được trước, nhưng thua rồi thì đừng hối hận nhé. Chúng tôi cũng sẽ không giơ cao đánh khẽ đâu.”
Mộc Thư Vân nói: “Giơ cao đánh khẽ? Ông chủ Cổ, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127751/chuong-1053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.