“Luyên thuyên, nếu không có Tiểu Lưu nhà chúng tôi thì tên Tần Minh đó sẽ thua chắc? Hoàng Tín chỉ đến để góp vui thôi”.
“Ha ha, tôi cười chết mất, nếu như bây giờ xem lại video quay lại cảnh lúc đó thì kiểu gì cũng sẽ thấy Lưu Hạo Vũ chỉ biết trốn thôi”
“Sao nào? Không phục à? Thế bây giờ để hai đứa nó ra đấu đi.”
“Đẩu thì đấu, nào lại đây.”
Hiện trường cực kỳ ồn ào, cả hai bên đều không ai chịu nhường ai, ai cũng muốn giành lấy nửa còn lại của bản hô hấp pháp từ tay đối phương.
“Được rồi, cứ ồn ào như vậy cũng chẳng phải là cách giải quyết đấu” Bỗng nhiên, Hoàng Thăng Cửu đứng ra, kéo mọi người ra rồi nói: “Hay là chúng ta đánh cược một ván nhé?”
Mọi người đồng thanh nói: “Đánh cược gì cơ?”.
Hoàng Thăng Cửu nói: “Ở phía Nam mới xuất hiện một trường phái võ thuật mới, trước mắt thì họ vẫn chưa có tên cụ thể, nhưng theo lời những người
trong giới võ thuật thì người lợi hại nhất trong số đó tên là Phương Cửu Thông, đã tập võ từ nhỏ. Mấy võ quán của Hoàng Phái chúng tôi đã từng có xung đột với cậu ta và lần nào cậu ta cũng đều thắng hết”
Có người nói: “Chuyện này tôi đã từng nói rồi, cậu ta đã đánh bại liên tiếp ba trăm tám mươi ba võ quán, khiến cho chúng tôi bị mất rất nhiều học trò, mất hết cả danh dự mà chúng ta đã gây dựng bao lâu nay. Xui chết mất, vốn dĩ chúng tôi còn đang chuẩn bị hợp tác với đài truyền hình để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127744/chuong-1046.html