Bộp!
Ông cụ Hoàng Kỳ đứng bên cạnh đánh gã ta một cái rồi mắng: “Thằng cháu này chẳng có tiền đồ gì cả. Một đứa con gái thôi mà, sao có thể quan trọng bằng hô hấp pháp của nhà họ Mộc chứ?”
Hoàng Tín mím môi: “Ông cố... cháu thích Nhiếp Hải Đường mà. Cháu không muốn để cô ấy nghĩ rằng cháu chỉ quan tâm đến bí tịch hô hấp pháp đó thôi. Làm vậy thì cháu sẽ không thể theo đuổi cô ấy được mất”.
Bốp! Bố của Hoàng Tín đứng bên cạnh cũng gõ vào đầu con trai, mắng: “Nghe lời chú và ông cố nội của con đi. Bây giờ Tần Minh đang bị khích tướng rồi, người ta có câu nếu kiêu ngạo quá thì kiểu gì cũng thua, đây là cơ hội tốt cho con. Tất cả mọi người đều đang nhìn vào con đấy”.
Nhóm người bên Hoàng Phái đứng thành một vòng tròn, một mình Tần Minh đứng đối mặt với nhóm người Hoàng Tín, Lưu Hạo Vũ.
Tần Minh cố ý nói: “Vừa nãy tôi nghĩ lại rồi, lấy hô hấp pháp của nhà họ Mộc ra để đánh cược có vẻ hơi lỗ mãng, tôi muốn đổi.”
Những người xung quanh lập tức phản bác lại: “Không được, không được đổi ý! Đàn ông nên nói một là một
Tần Minh cố ý tỏ vẻ ngượng nghịu, sau đó lại giống như thẹn quá hóa giận: “Được lắm, không đổi thì không đổi. Mấy người nghĩ rằng mấy người có thể thắng được tôi chắc? Ăn nắm đấm của tôi đi này!”
Hừ. Tần Minh lập tức tung ra một nắm đấm.
Anh cố ý đánh chậm lại, nhưng vẫn giữ nguyên lực của cú đấm, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127737/chuong-1039.html