Có người không phục lên tiếng: “Thích cô Nhiếp và cô Mộc là chuyện của chúng tôi, cậu quản được chức? Cậu nghĩ chúng tôi sợ chắc?”
Tần Minh ra vẻ như không chịu nổi nữa: “Tôi muốn quản đấy! Hay là bây giờ tôi đánh một trận với các anh nhé? Nếu các anh thua thì từ nay về sau không được quấn lấy hai cô ấy nữa. Nếu còn là đàn ông thì đánh một trận nào. Dám không?”
Đám người Hoàng Tín, Lưu Hạo Vũ quay sang nhìn nhau, ánh mắt ai nấy đều lộ vẻ không phục.
Hoàng Tín hỏi: “Nếu như cậu thua thì sao?”
Tần Minh sờ sờ vào túi ngực, cao giọng nói: “Vậy thì tôi sẽ giao hô hấp pháp gia truyền của nhà họ Mộc ra”
Không chỉ có mấy người trẻ tuổi mà ngay cả mấy vị khách mời đang đứng xa hơn một chút cũng nghe thấy những gì anh vừa nói, tất cả mọi người đều trở nên tỉnh táo hơn hẳn.
Tần Minh bỗng nhiên muốn dùng hô hấp pháp gia truyền của nhà họ Mộc để đánh cược, điều này khiến cho tất cả mọi người xung quanh đó đều giật mình.
Bây giờ có rất nhiều người biết rằng Hoàng Phái tụ tập nhiều người đến đây như vậy, nguyên nhân chính là để tạo áp lực cho nhà họ Mộc, ép họ phải giao hô hấp pháp tổ truyền ra.
Nhưng bây giờ Tần Minh lại muốn quyết đấu để giao nó
ra?
“Chuyện gì vậy? Sao mấy người trẻ tuổi các cậu lại đánh nhau?” Một vị trưởng lão lập tức ra mặt trách móc: “Tất cả mọi người đều là người một nhà, phải dĩ hòa vi quý với nhau.”
Tần Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127735/chuong-1037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.