Tôn Nhân Lý cũng nói: “Vậy cậu nói đi, cậu muốn thế nào? Nếu cậu chịu trách nhiệm thì cắt đứt quan hệ với cô gái khác đi rồi cưới Thường Hi nhà chúng tôi, thế này thì tất cả đều vui. Thân phận thật của cậu cũng là con trai bị lạc của Triệu Tụng Lễ, cậu cưới Thường Hi nhà chúng tôi thì nhà họ Tôn cũng sẽ dốc hết sức để giúp cậu và ba cậu giành được vị trí gia chủ của nhà họ Triệu”
“Tôi không đồng ý.” Dương Lộ vẫn rất tức tối: “Cậu ta là một người tính tình trăng hoa, cậu ấm nhà giàu chơi bời”
Nhưng Dương Lộ nói sang chuyện khác, không còn nóng nảy nữa: “Nhưng có vẻ Thường Hi cũng không có ý kiến gì, giờ gạo đã nấu thành cơm rồi. Tần Minh, cậu muốn chịu trách nhiệm thế nào?”
Tần Minh ngượng ngùng nhìn Tôn Thường Hi trốn sau cánh cửa, anh nói: “Xin lỗi, cháu không thể cưới chị ấy”.
“A!” Tôn Thường Hi trốn sau cửa nghe thấy thế, đột nhiên kinh hãi bước ra, nhìn Tần Minh với ánh mắt buồn bã, như khó mà tin được. Đợi lâu như vậy, không ngờ lại đợi được kết quả thế này.
“Cậu nói cái gì?” Tôn Thường Hi cắn môi, tim đập như đánh trống, cả người run lên.
Cô từng vô số lần tưởng tượng về tương lai của mình, mặc dù lúc bắt đầu là lỗi của hai người, cũng có nhân tố là cô có lòng tham với Tần Minh, nhưng cô có thể thề với trời rằng sau khi mang thai thì suy nghĩ của cô đã thay đổi, cô khao khát Tần Minh, hi vọng tất cả đều thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127677/chuong-979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.