"Huống hồ, người Hoa Hạ chúng ta nhìn sự việc đều nhìn từ hai phía, có tốt có xấu, ông chủ như anh không hành động thì sao thuộc hạ có thể tích cực được? Nếu như anh nằm trong cuộc thì đó là mồi nhử rất lớn, kẻ địch sẽ dễ dàng mạo hiểm, dễ dàng để lộ ra sơ hở."
Mộc Tiêu Kiều lắc đầu nói: "Em không quan tâm đàn ông các anh có đạo lý lớn gì, em chỉ muốn anh bình an thôi."
Tần Minh bảo đảm: "Tiêu Kiều, em yên tâm đi, anh đảm bảo sẽ sống sót trở về" “Đưa em về quê ăn Tết sao?”
Mộc Tiêu Kiều mặt đỏ bừng hỏi. "Ế.." Tần Minh không dám tùy tiện đồng ý chuyện này. “Hừ!” Thấy không dụ được Tần Minh, Mộc Tiêu Kiều tức giận, đột nhiên nâng cằm hôn Tần Minh.
Chụt~!
Một lúc lâu sau tách môi ra, Tần Minh lại cảm nhận được đôi môi ấm áp và mềm mại của Mộc Tiêu Kiều khiến tâm hồn anh run lên, sắc đẹp tuyệt trần như vậy, anh cũng bùng cháy đến nỗi khó có thể khống chế được.
Anh không nhịn được ra tay với Mộc Tiêu Kiều, vuốt ve nơi mềm mại của cô ta. "Ừm.." Mộc Tiêu Kiều cũng phối hợp với động tác của Tần Minh, hai người liên tiếp lăn qua lăn lại trên giường, chuẩn bị chuyển sang bước tiếp theo.
Điện thoại của Tần Minh đổ chuông.
Mộc Tiêu Kiều bực bội và chán nản khi Tần Minh rời khỏi mình, nhấc điện thoại lên, trên màn hình hiện lên hại chữ 'Tiểu Dĩnh. Mộc Tiêu Kiều chu môi tức giận, có chút ghen tị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127657/chuong-959.html