Nhưng mà cô biết, chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra được, nếu chuyện ngày hôm nay của cô bị đổ bể thì Tần Minh sẽ bị liên lụy theo, đồng thời việc này cũng sẽ kéo theo rất nhiều phiền phức cho anh.
Bạch Ngọc Thuần lắc đầu đáp: “Không, người hôm nay chỉ là bạn của tôi ở Hoa Hạ thôi. Vừa khéo hôm nay anh ấy đến đây du lịch nên chúng tôi mới nói chuyện với nhau thôi, chuyện này không liên quan đến anh ấy, chỉ là tôi còn đang cân nhắc thôi.”
Hideto Yamamoto lại nói một tràng, phiên dịch viên dịch lại: “Vậy thì cứ quyết định mọi chuyện như thế đi nhé? Nhà họ Bạch của cô ở Hoa Hạ đang trên đà xuống dốc, trong nhà không còn người nào có chức vị cao gì cả, chuyện kinh doanh của gia tộc cũng càng ngày càng sa sút hơn, thậm chí nếu tính theo giá thị trường còn chẳng được nổi năm tỷ. Đúng không?”
Bạch Ngọc Thuần cắn môi, cúi đầu xuống, tình hình trong nhà cô đâu chỉ có như vậy thôi đâu?
Tháng trước, ba cô đã đầu tư thất bại, bây giờ đang nợ ngân hàng hơn một tỷ, nếu như không có nguồn đầu tư mới thì tài sản của nhà họ Bạch sẽ càng nhỏ hơn nữa.
Nhưng ở thành phố Bắc Kinh, thậm chí là ở khắp Hoa Hạ, nhà họ Bạch cũng chẳng có mấy người bạn.
Thật ra thì sau khi trở mặt với nhà họ Triệu thì nhà họ Bạch đã rơi vào tình cảnh rất gay go, rất nhiều gia tộc danh giá đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Bạch để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127645/chuong-947.html