Tần Minh suy nghĩ một lát mới nói: "Anh dùng mật mã của tổ hành động này tập trung vài người bên Ám Bộ tới đây"
Tần Minh rất bất ngờ khi Tống Dĩnh xử lý chuyện ở Bắc Kinh nhanh như vậy.
Anh vô cùng vui mừng khi có thư ký xuất sắc này. Tống Dĩnh thật sự đã làm thay anh không ít chuyện.
Sau khi sắp xếp một số việc, Tần Minh cũng không nhàn rỗi. Anh nhìn cảnh tượng náo nhiệt bên ngoài khách sạn mới nhớ ra hôm nay là tết Dương lịch, người Nhật Bản đang mừng năm mới.
Tần Minh sờ túi lấy điện thoại định gọi điện thoại về nhà nhưng không biết nên nói gì.
Ba mẹ ruột hơn hai mươi năm đột nhiên biến thành ba mẹ nuôi, cho dù anh vẫn kính trọng bọn họ nhưng luôn cảm giác có chút thay đổi.
Lúc anh đang do dự thì điện thoại đổ chuông, không ngờ là anh trai Tần Triều Dương gọi tới.
"Alo, anh ạ?"
Tần Minh nghe máy và hỏi: "Có chuyện gì sao anh?"
"Không có chuyện gì đâu. Em trai, hôm nay là tết Dương lịch, anh đón ba mẹ đến thành phố Quảng, vốn định qua trường tìm em nhưng người trong trường nói trong lần thực tập trước đó, em nói trong nhà có chuyện nên tạm thời không quay về trường. Có chuyện gì xảy ra vậy?".
Tần Minh giải thích: "À, em chỉ mượn cớ vậy thôi. Thật ra em có việc riêng nhưng đã giải quyết xong hết rồi"
Tần Triều Dương nói: "Ồ, em không sao là tốt rồi. Tối nay, em có thể về không? Ba mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127630/chuong-932.html