Tần Minh cắn môi, điều này là thật, Trương Toàn Chân vẫn còn đang trốn, nhưng khó có thể đảm bảo rằng sau này nhà họ Lâm năng lực có hạn, bắt buộc phải dựa vào Hoàng phái mạnh mẽ hơn.
Anh nắm chặt tay nói: "Được, thi thì thi, khi nào?"
Tống Nghĩa Tinh nói: "Ngày kia, vừa là quyết định thắng thua, cũng là phân sinh tử"
"Chờ một chút! Anh nói cái gì?"
Lâm Vũ Nhu vốn luôn trầm mặc đột nhiên đứng lên, hỏi: "Phân sinh tử? Đây không phải là thi đấu bình thường thôi sao, sao mấy người không nói sớm? Mấy người rõ ràng là đang cố ý che giấu.
Tần Minh nhíu mày.
Tổng Nghĩa Tinh lắc đầu nói: "Không thể nào, đàn em, nếu cậu không đồng ý thì không đến cũng được. Lần thi đấu này cần tìm mười người, tôi và em gái tôi đều phải tham gia. Quên không nói cho cậu biết, thật ra Lý Đạt Khai đó năm nay mới hai mươi lăm tuổi, anh ta là người lợi hại nhất trong số mười người nhà họ Lý cử đi."
Tổng Nghĩa Linh vỗ vỗ Tần Minh nói: "Cậu có ba ngày để suy nghĩ, chúng tôi đi trước đây"
“Tần Minh, anh không được đi
Hai anh em Tống Nghĩa Tinh vừa đi thì Nhiếp Hải Đường với Mộc Tiêu Kiều cùng đến, cả hai đều khuyên Tần Minh không thể tham gia vào cuộc đấu của Hoàng phái và nhà họ Lý.
Mộc Tiêu Kiều nói: “Khoảng thời gian này trong Hoàng phái có rất nhiều cao thủ luyện võ trẻ tuổi bị đánh úp, tất cả đều bị thương nằm viện, lần này nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127593/chuong-895.html