Do nhiều yếu tố, Tần Minh di chuyển rồi.
Anh kéo giãn khoảng cách với Trương Toàn
Chân và chậm rãi vòng về hướng Thường
Nhụy.
Còn Lý Đạt Khai vốn dĩ đang nhìn chằm chằm chiến trường, cũng không còn để ý đến cuộc giao tranh đằng kia nữa mà nhìn Tần Minh.
Lý Đạt Khai nói: "Cậu Tần, thân phận của cậu không thích hợp làm loại chuyện này. Tôi nghe nói gần đây cậu có xích mích với cháu trai của tôi là Lý Thuấn. Nếu bây giờ cậu lại nhúng tay vào chuyện này thì nhà họ Lý chúng tôi sẽ cho rằng cậu tràn đầy lòng thù địch với chúng tôi."
Tần Minh hỏi: "Thường Nhụy dùng thuốc độc hại tôi, anh nghĩ như thế nào? Anh muốn bảo vệ kẻ giết người sao?"
Lý Đạt Khai nói: "Cậu Tần cứ nói đùa, không phải bây giờ cậu vẫn tốt sao? Trương Toàn Chân là đạo sĩ giang hồ, giỏi lên kế hoạch lừa người, cậu bị lừa rồi."
Tần Minh nói: "Thầy của tôi đúng là rất giỏi lên kế hoạch lừa người, nhưng ông ấy có giới hạn. Vậy tôi đổi sang câu hỏi khác, lúc đầu năm người là thầy của tôi, Thường Đức Khải, Bạch Mạt Dương, Triệu Trinh, Mộc Hải Nhiễm theo Triệu Đức Dân học tập, thân thiết như tay chân.
"Rồi Thường Nhụy quen biết năm người họ, sau đó nhà họ Bạch gặp nạn gần như bị hủy diệt, Bạch Mạt Dương chết, bại gia sa sút. Tiếp đó là nhà họ Mộc gặp nạn, bị ép phải bán tài sản để bảo toàn cho bản thân, rời xa Bắc Kinh. Nhà họ Thường càng là bị diệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127588/chuong-890.html